Chương 3: Thần tiên tốt bụng

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Khi họ đến cổng bệnh viện thì Hoắc Dữ Xuyên vẫn chưa ngủ dậy.

Lâm Miểu ngồi xe người ta nên cũng không tiện đánh thức hắn, thế là ngồi đợi hồi lâu mới thấy Hoắc Dữ Xuyên chậm chạp mở mắt ra.

Lâm Miểu tròn xoe mắt, Cậu tỉnh rồi à?

Hoắc Dữ Xuyên im lặng giây lát rồi ngẩng đầu lên khỏi vai cậu.

Lâm Miểu tháo dây an toàn,

"Vậy tớ đi trước nhé."

Hoắc Dữ Xuyên ừm một tiếng.

Lâm Miểu xuống xe đi thăm ông bố vừa không có tiền vừa gãy chân của mình, nghe ông gào khóc om sòm, đòi bán máu bán thịt trả nợ.

Lâm Miểu không thể nhịn được nữa,

"Cha tưởng mình là heo hay sao mà bán thịt hả?"

Cha cậu nghe cậu quát thì rụt cổ lại lẩm bẩm:

"Vậy phải làm sao bây giờ? Biết đi đâu tìm được nhiều tiền như vậy, cha cũng đâu còn cách nào......"

Lâm Miểu:

"Sao lúc vay tiền cha không nghĩ thế hả?"

Cha cậu cúi đầu như đà điểu, không dám hó hé chữ nào.

Lâm Miểu bực bội đi ra ngoài, thấy xe Hoắc Dữ Xuyên đã biến mất, chắc là về rồi.

Khám bệnh nhanh vậy sao?

Lâm Miểu đeo ba lô đứng tại chỗ một lát rồi đi tới trạm xe buýt.

Hai ngày sau, Lâm Miểu tan học ra cổng trường lại thấy xe của Hoắc Dữ Xuyên.

Nhưng Hoắc Dữ Xuyên không đến mà chỉ có Tiểu Trịnh đứng cạnh xe hỏi cậu:

"Lâm tiên sinh có rảnh không?"

Lâm Miểu hơi ngại ngùng,

"Gọi tôi Tiểu Lâm là được rồi."

Tiểu Trịnh:

"Được, Tiểu Lâm tiên sinh có rảnh không?"

Lâm Miểu: ...... Có.

Tiểu Trịnh mở cửa xe cho cậu,

"Hoắc tổng tìm ngài có việc, đi với tôi một chuyến được không?"

Lâm Miểu ngơ ngác lên xe, giờ mới nhớ ra hỏi:

"Sao anh biết tôi ở đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!