Chương 5: Nhà của ai

Một lữ khách bị lạc đường giữa đồng không mông quạnh, bốn xung quanh tăm tối mịt mùng.

Cuối cùng anh ta cũng gặp được một gia đình, chủ nhà là một ông già thông tỏ sự

đời, không chỉ có lòng giữ khách ở lại qua đêm mà còn mời anh ta cùng

thưởng thức trà.

Trong vườn nãy giờ cứ loáng thoáng tiếng cãi cọ

của ai đó. Hai người đàn bà, một đã đứng tuổi, một còn trẻ măng kéo nhau bước vào.

Người đàn bà trẻ nói với ông già:

- Rõ ràng tôi là vợ cả, thế mà bà ta cứ đòi ở phòng trên rồi đẩy tôi xuống phòng dưới! Sống thế thì ai mà sống được!

Người đàn bà đứng tuổi không chịu lép vế:

- Tuy chỉ là vợ thứ, nhưng tôi đã sinh con đẻ cái cho ông!

Ông già xua tay và nói:

- Hai người đi ra đi, lát nữa tôi giải quyết.

Hai người đàn bà bèn lui ra ngoài.

Ông lão xin lỗi người khách:

- Thật ngại quá! – Nói rồi ông cũng bỏ ra ngoài.

Người khách cảm thấy thật kỳ quặc: tại sao người đàn bà trẻ lại là vợ cả còn người đứng tuổilại làm thân lẽ?

Anh ta lẳng lặng đi theo, thấy ông già đang giương cao cây xèng lúi húi đào đất. Rất mau mắn, ông bới ra được hai hộp tro. Sau khi đổi chỗ hai hộp

tro với nhau, ông lại lấp vào như cũ và thì thầm:

- Lần này thì hết cãi cọ rồi nhé!

Người lữ khách bỏ chạy biệt tích.

Người đàn ông thọt nọ vốn rất nhát vía. Sau cơn kinh hoàng lần trước nay đã

không còn dám bước chân khỏi cửa. Cảnh sát hình sự phải đến gõ cửa tận

nhà những hai lần mới lấy xong lời khai.

Mười hai ngày sau, tinh

thần ông có vẻ tỉnh táo hơn ít nhiều, ông lại đạp xe lên thành phố tìm

gặp chị họ để giải quvết nốt việc đang dang dở. Chiếc xe cũ vốn đã bị ai đó lấy mất, giờ ông lại mua một chiếc mới.

Ông ta tìm chị họ làm gì?

Đầu đuôi cơ sự ngắn gọn là thế này: anh con cả của ông bị đứa thứ

tư nhà trưởng thôn đánh cho què quặt đến nỗi phải đi tập tễnh chẳng khác chi ông bây giờ, ấy vậy mà không được giải quyết như ý. Mấy hôm trước

ông vừa kiện trưởng thôn lên tòa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!