Type: Taranee
Một ngón tay… À, đó là hướng dẫn tới pháp trường
Một đứa bé nuôi hai con dế mèn, một đực một cái.
Một lần nọ, nó đi cùng bố mẹ ra ngoài, ba ngày sau mới trở về nhà. Vừa
trông thấy cái hộp đựng dế mèn nó sực nhớ ra lúc đi quên không để thức
ăn vào, chắc lũ dế chết đói hết cả rồi…
Nó mở hộp ra, cảnh tượng
trước mặt khiến nó dựng tóc gáy và thở hổn hển: con dế đực chỉ còn lại
một nửa thân mình nhưng vẫn bò loanh quanh trong hộp. Còn cô bạn gái của nó vẫn bò bên cạnh với cái bụng căng tròn.
Con dế đực vốn rất
thiện chiến, dế cái làm sao đánh lại nó được. Rõ ràng trong cái hộp tối
om om ấy, nó đã nguyện để dế cái gặm từng miếng trên người mình để sống
tiếp…
Trong giây phút tình yêu vượt lên sinh mạng ấy, không gian xung quanh chợt như long lở, lửa và tro mịt mù tứ phía.
Trước đây, Tát Nhĩ Hạnh không định rắp tâm giết chết Cố Phán Phán. Trong suy
nghĩ của anh, có tất cả ba người cùng can dự vào vụ án mạng, người thứ
nhất là gã nhà văn, người thứ hai là Cố Phán Phán, người thứ ba là Du
Huy. Nhà đầu tư của gã nhà văn chỉ tiếp tay cho hung thủ chứ không có
oán thù trực tiếp.
Anh chỉ muốn lấy mạng Du Huy vì chính tay cậu
ta đã giết chết người anh yêu. Hai người còn lại, anh chỉ định giả ma
dọa họ một mẻ cho hả dạ mà thôi. Sau lần giết hụt Du Huy trên chiếc xe
buýt số 44 ấy, anh không biết làm thế nào để tiếp tục thực hiện ý định
nữa.
Cố Phán Phán một mực khuyên em trai rời khỏi Tây Kinh vì một lý do quan trọng, cô cảm thấy cảnh sát đang để mắt tới mình.
Thật ra,
sự xuất hiện của hai người mặc thường phục đi đi lại lại dưới lầu hoàn
toàn không phải vì vụ án Tiểu Nhụy. Chẳng qua mấy người hàng xóm trong
khu thấy nơi ở của cô hay có đàn ông lạ mặt ra vào, họ nghi cô bán dâm
nên bắt tay với nhau đi báo chính quyền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!