Kẻ si tình
Type: Taranee
Một chàng trai đi thuê nhà. Đêm đầu tiên dọn tới ở, anh nhận được cuộc điện thoại từ một người con gái không quen biết.
Cú điện thoại vốn là gọi nhầm nhưng hai người nói chuyện tâm đầu ý hợp, duyên số đưa đẩy lại thành quen nhau.
Từ đó, đêm nào hai người cũng hàn huyên với nhau qua điện thoại.
Mấy hôm sau, qua lời của chủ nhà, chàng trai tình cờ được biết số điện thoại của căn phòng mình đang ở đã bị gỡ đi từ lâu rồi.
Anh trăn trở mãi mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bèn lần lần theo dây điện thoại xem sao. Thì ra nó đâm lên từ lòng đất.
Sau khi Tiểu Nhụy được hỏa táng, Tát Nhĩ Hạnh không về nhà nữa, anh cô đơn quay về nhà riêng của mình.
Lúc lên xe linh cữu, anh nắm chặt bàn tay Tiểu Nhụy. Kể từ giây phút ấy,
bàn tay anh không còn ấm lại nữa, cứ vấn vương hơi lạnh của thi hài Tiểu Nhụy. Anh vẫn tin chắc rằng mình và Tiểu Nhụy đã cử hành hôn lễ trên
dương gian và dưới âm phủ, nay họ đã là vợ chồng.
Tiểu Nhụy không thích anh cứ dựa dẫm mãi vào cha mẹ. Cô cũng không muốn lấy nhau xong
hai vợ chồng cứ nụp mãi dưới đôi cánh của người đi trước và hưởng thụ
che chở ấy. Vì thế cô mới từng hỏi anh:
"Anh yêu, chúng ta sẽ ở chung với bố mẹ sao?"
Đêm hôm đó, Tát Nhĩ Hạnh lại nằm mơ thấy khu tứ hợp viện âm u ấy.
Trên chiếc giường cưới, vẫn còn vương lại ít táo đỏ và lạc. Quan khách đến
dự đều đã đi về cả, căn phòng tân hôn chìm trong yên tĩnh. Tiểu Nhụy
ngồi lặng bên mép giường, ngượng ngùng nhìn ra giữa căn phòng. Ở đó là
một chiếc ghế thái sư gỗ hồng mộc. Anh khẽ khàng đi tới bên và ghé vào
tai cô:
- Tiểu Nhụy, anh đến rồi.
Tiểu Nhụy ngoảnh đầu nhìn và thẹn thùng nói:
- Bái đường xong rồi anh mới đến! Em tìm anh khắp nơi.
Tát Nhĩ Hạnh vội xin lỗi:
- Bố mẹ anh không đồng ý…
- Em sớm biết là hai bố mẹ không đồng ý rồi…
- Tiểu Nhụy nói.
Tát Nhĩ Hạnh nhìn quanh quất bốn bề rồi nói:
- Vậy bây giờ em xuất giá về nhà anh hay anh tới nhà em ở rể nhỉ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!