Chương 39: một

Nhân gian cô đơn, ái tình rực rỡ

Cuộc tình bất hạnh nào cũng đều giống nhau còn những cuộc tình hành phúc thì muôn màu muôn vẻ.

Type: Taranee

Đã lâu không nhắc tới Tát Nhĩ Hạnh.

Từ lúc câu chuyện diễn ra cho tới tận bây giờ, bầu không khí cứ mãi phảng

phất ngột ngạt và u ám, giờ ta hãy kể cho nhau nghe về một mối tình rực

rỡ.

Tát Nhĩ Hạnh còn nhớ như in ngày anh và Tiểu Nhụy quen nhau

qua chat room trên trang web của trường Đại học Tây Kinh. Ngày hôm ấy,

ánh nắng chan hòa khắp muôn nơi, bầu trời xanh trong tựa đôi mắt trẻ

thơ.

Tát Nhĩ Hạnh chủ động bắt chuyện:

Chào em!

Chào anh!

"Biết chơi trò hai mười câu hỏi chứ?"

Biết!

Chúng ta chơi nhé?

Được thôi!

"Em nghĩ đến một người nào đó đi, để anh đoán."

Được!

Nghĩ xong chưa?

Nghĩ xong rồi!

Có phải anh không?

… Hi hi!

Một câu.

"Anh lợi hại thật đó!"

"Nói thành thế này được không: trong lòng em đang nghĩ về anh…"

Ghét thế!

"Chơi lại nhé, anh nghĩ đến một người, còn em đoán."

Được!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!