Type: Taranee
Đứa tiểu đồng ngã bệnh, sốt cao, suốt ba hôm nằm mê man không tỉnh. Thầy nó bèn xuống núi mua thuốc. Khi quay về, ông thấy thằng bé chạy ra đón từ
ngay dưới chân núi:
- Thấy ơi, con khỏi bệnh rồi!
Thầy gạt mồ hôi và nói:
- Con làm ta sợ quá đi thôi!
Thằng bé nói:
- Thấy đưa con ra chợ mua bánh trôi đi! Con muốn xem múa rối và khỉ làm trò nữa!
Thầy nói:
- Được thôi con!
Hai thầy trò dắt nhau ra chợ chơi cho đến khi mặt trời khuất sau rặng núi.
Vừa về đến chân núi, thầy ngoảnh đầu lại, thằng bé đã biến đi đâu mất.
Thầy í ới gọi khắp nơi mà vẫn không tìm thấy.
Thầy đành quay về
phòng thiền, chợt thấy tiểu đồng vẫn nằm trên sạp giường, gương mặt
trắng như tờ giấy. Thầy sờ thử vào người nó, người hãy ấm nhưng đã không còn thở.
Nó vừa mới tắt thở.
Ngày mùng tám tháng năm hôm ấy, gã nhà văn tới Thượng Thanh Quan ở ngoại ô Tây Kinh xin xâm.
Nơi này hãy còn ít người nghe tên nên hương khói không vượng. Gã cũng không biết, chẳng qua mấy hôm trước có người trong công ty tình cơ giới thiệu nơi này xin xâm rất linh, gã liền đi ngay.
Những nơi chùa chiền, miếu mạo hay đạo quán bề thế nguy nga, hương khói nghi ngút, du khách
chật cứng thường rất không đáng tin cậy, hơi người mạnh quá xua át cả
khí thần.
Bậc đá lên núi gồ ghề nhấp nhô, chốc chốc lại trơ ra
một túm cỏ dại. Đường lên núi rất đỗi an tịnh, ngoài gã ra chẳng còn
bóng dáng ai khác. Một trận gió cuốn tới từ đằng xa, luồn qua những
nhành cây rung lên âm thanh nghe xào xạc. Có lẽ đường xa quá nên gió
chưa kịp thổi tới mái tóc hắn thì đã tan biến ngay giữa chừng…
Thượng Thanh Cung nhỏ xíu, nằm chót vót trên tận đỉnh núi, hình như đó là một
căn tứ hợp viện. Chỉ có một gian điện duy nhất, cửa treo hoành phi trạm
ba chữ vàng Tam Thanh Quan, bên trong thờ ba vị thiên tôn Ngọc Thanh,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!