Tin tức về việc Giang Trục cầu hôn Tống Linh Linh, ngoại trừ người thân và bạn bè, thì đều không nói cho ai khác.
Nhưng vẫn truyền ra ngoài.
Lập tức, hai người lại được lên hot search.
Cư dân mạng nghe tiếng mà đến ăn dưa hào hứng ấn vào chủ đề hot search, ấn vào mới biết chỉ có mấy tấm ảnh mờ ảo.
Họ thậm chí còn không biết, cũng không nhìn thấy Giang Trục cầu hôn Tống Linh Linh như thế nào.
Trong nháy mắt, dân mạng nhao nhao nhả rãnh.
"Là cầu hôn thật sao? Cái này cái gì cũng không thấy rõ a."
"Nghe nói là một nhóm người ở trong sân, nhưng tụ tập lại thì tính là cầu hôn sao? blogger có thể đừng lừa gạt câu view không?"
"Thật là quá đáng, không có gì cả."
"Ảnh chụp đâu! Video đâu!!"
"Nếu không thì mời hai vị người trong cuộc ra nói chuyện đi, @ Tống Linh Linh diễn viên @ Giang Trục đạo diễn, có thể cho mọi người xem chiếc nhẫn cầu hôn để thỏa mãn lòng hâm mộ của mọi người một chút không?"
"... Tống Linh Linh lướt bình luận trên Weibo, không nhịn được bật cười. Cô cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay, khóe môi cong lên nói với Giang Trục:"Em không muốn cho bọn họ xem.
"Giang Trục nhướng mày. Tống Linh Linh bổ sung:"Em muốn cất giữ trân quý nó thật tốt."
Những gì Giang Trục tặng cho cô, cô đều muốn cất giữ riêng.
Từ khi còn nhỏ, Tống Linh Linh cũng không phải là người thích chia sẻ những chuyện riêng tư.
Không phải lo lắng chia sẻ ra ngoài sẽ có người cùng mình đoạt hay là như thế nào, cô chỉ là muốn giấu hạnh phúc đi, một mình trộm thưởng thức.
Đôi khi cô nói với Thịnh Vân Miểu rằng cô cảm thấy trong loại vấn đề này mình như là quỷ hẹp hòi vậy.
Thịnh Vân Miểu không cho rằng như vậy.
Từ đầu đến cuối cô ấy đều cảm thấy cách làm của Tống Linh Linh, mới là điều mà hầu hết mọi người sẽ chọn.
Hạnh phúc là do chính bản thân mình lĩnh hội và trải nghiệm, đương nhiên là mình rõ ràng nhất, muốn trân tàng nhất.
Còn những người khác đối với người trong cuộc mà nói, cũng không quan trọng như vậy.
Tống Linh Linh nhìn chiếc nhẫn trên tay cô, chiếc nhẫn cầu hôn mà Giang Trục tặng được thiết kế rất đơn giản.
Nhưng khi nhìn vào, cô luôn cảm thấy có chút quen mắt.
Nhìn chằm chằm một hồi cô nhịn không được hỏi người bên cạnh,
"Chiếc nhẫn này chúng ta đã từng nhìn thấy rồi sao?"
Giang Trục cụp mắt nhìn cô, Sao em lại nói vậy?
Tống Linh Linh cố nhớ lại,
"Em cảm thấy có chút quen mắt."
Giang Trục khựng lại, nói một câu: Nghĩ không ra à?
Tống Linh Linh ngước mắt,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!