Sau khi cúp máy, Tống Linh Linh quay đầu lại thì liền phải đối diện với biểu cảm sâu xa của Thịnh Vân Miểu.
"Nói chuyện điện thoại xong rồi à?"
Thịnh Vân Miểu vừa ăn hoa quả vừa hỏi:
"Gọi điện với Giang Trục mà sao cậu nói chuyện lâu thế."
Tống Linh Linh ngồi xuống cạnh cô, ghim nửa quả dâu tây lên rồi đáp:
"Không nên hỏi thì cậu đừng hỏi."
Thịnh Vân Miểu:
"Chẳng nhẽ tớ không còn là chị em tốt với cậu nữa rồi?"
Tống Linh Linh khẽ hừ: Cậu thấy sao?
Thịnh Vân Miểu trợn tròn mắt nhìn cô rồi thở dài một tiếng:
"Không biết là lúc nào thì tớ sẽ bị đuổi ra ngoài nữa đây."
Cô ấy tủi thân nói tiếp:
"Bạn tốt yêu đương, thế giới của hai người bọn họ không chứa được mình, mình sẽ không phải ra đường ngủ đấy chứ?"
Tống Linh Linh:
"Cậu có thể đi nhờ tổng giám đốc Ôn cưu mang cậu."
Vừa dứt lời, miếng dâu tây trong tay cô đã bị cướp đi.
Tống Linh Linh nhìn bàn tay trống không của mình, khó hiểu.
"Không được nhắc tới tổng giám đốc Ôn sao?"
Thịnh Vân Miểu gật đầu:
"Cậu mà nhắc tới thì không có hoa quả để ăn đâu!"
Tống Linh Linh cong môi cười:
"Vậy thì tớ không ăn nữa."
Cô chọc má Thịnh Vân Miểu:
"Kể tớ nghe chuyện tối qua của cậu với tổng giám đốc Ôn đi!"
Giây sau cô đã bị Thịnh Vân Miểu trừng mắt: Nín họng lại!
Tống Linh Linh: Thôi được rồi.
Cô ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Không gian trong phòng yên tĩnh hồi lâu, Thịnh Vân Miểu như người không xương mà dựa vào người cô lẩm bẩm:
"Cậu nhanh nhanh đồng ý yêu đương với đạo diễn Giang đi!"
?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!