Chương 47: Tôi có người mình thích rồi

Trả lời hai dòng tin nhắn cho Thẩm Điệp, Tống Linh Linh nằm trên giường mở Wechat của Giang Trục ra.

Nôi dung Wechat anh gửi cho cô thật ra không có gì đặc biệt, căn bản là một vài điều thường ngày.

Nhìn chằm chằm ảnh đại diện của anh một lúc, Tống Linh Linh lại quay đầu nhìn ra ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ.

Thời tiết Giang Thành hôm nay không tệ, ánh nắng chói chang, mây trắng như được gột rửa.

Nhìn chằm chằm một lúc, Tống Linh Linh cúi đầu trả lời tin nhắn của Giang Trục.

Tống Linh Linh: [Ừm.]

Giang Trục: [Em chưa ngủ à? Sao vậy?]

Tống Linh Linh nhìn màn hình điện thoại rồi phân tâm, cũng không biết mình tìm Giang Trục vì chuyện gì.

Cô thật ra không có chuyện gì, cũng không làm sao cả.

Chỉ là theo bản năng, muốn trả lời tin nhắn anh gửi đến trước đó.

Tống Linh Linh: [Không có gì, là tôi vô tình nhấn vào.]

Giây sau, voice chat mang theo ý cười của Giang Trục gửi đến:

"Trùng hợp đến như vậy?"

Tống Linh Linh không trả lời.

Tiếp đó, Giang Trục nói với cô:

"Nếu không muốn ngủ thì em có muốn ra ngoài đi dạo không?"

Ngón tay Tống Linh Linh khẽ động đậy: [Đi đâu thế ạ?]

Giang Trục:

"Đi đến một nơi có lẽ em sẽ thích."

-

Mười phút sau, Tống Linh Linh mở cửa phòng ra.

Cô vừa ngước mắt, liền nhìn thấy người đang dựa vào tường với đôi chân dài bắt mắt.

Nhìn thấy cô, Giang Trục có hơi bất ngờ: Nhanh vậy?

?

Tống Linh Linh khó hiểu: Nhanh lắm sao?

Ánh mắt của Giang Trục nhìn lướt qua mắt cô một vòng, thấp giọng:

"Thẩm Điệp ra ngoài, anh trai anh phải đợi ít nhất một tiếng đồng hồ."

Tống Linh Linh: ...

Cô nhịn rồi, nhưng vẫn không nhịn được cười:

"Vậy tổng giám đốc Giang có hơi thảm nhỉ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!