Chương 43: Đến gần

Tống Linh Linh sửng sốt, có chút ngạc nhiên khi anh thẳng thắn như vậy.

Ở trong ấn tượng của cô, Giang Trục là đứa con cưng của trời đích thực có chút tài hoa hoành dật*, nhưng lại kiêu ngạo và không chịu sự gò bó.

Từ trước đến nay anh luôn tự phụ, cô cũng chưa từng nghe anh nói, hoặc thấy anh sợ hãi điều gì.

* Tài hoa hoành dật: một thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là rất tài năng, và nó chủ yếu dùng để chỉ văn học và nghệ thuật.

Nhưng vào lúc này, anh lại nói rõ ràng rành mạch với cô.

—— Anh sợ bị cô từ chối, nhưng cũng nên cho mình một cơ hội để thử.

Chữ sợ này từ trong miệng anh nói ra, hoàn toàn không phù hợp với khí chất của anh, nhưng lại kỳ diệu đến mức khiến Tống Linh Linh rung động.

Cô im lặng, di chuyển ánh mắt rời khỏi người anh, lạnh nhạt nói,

"Vậy anh tạm thời thắng."

Ai bảo cô thèm ăn.

Giang Trục nhìn sang một bên, trong mắt hiện lên một tia cười.

Anh cong môi, chậm rãi nói: Vinh hạnh của anh.

...

Lên xe, Tống Linh Linh tự giác thắt dây an toàn.

Đây là xe của Giang Trục, sạch sẽ, không có quá nhiều đồ vật linh tinh.

Quanh mũi phảng phất mùi vị cây linh sam vừa nồng vừa đắng chát, khiến cô cảm thấy bình tĩnh một cách khó hiểu.

Thời gian vẫn còn sớm, người đi làm có lẽ còn chưa xuất phát, đường xá cũng không quá đông đúc.

Tống Linh Linh nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng còn có thể thấy hai bên vỉa hè có công nhân dọn vệ sinh.

Đến mùa thu, lá rụng nhiều hơn so với mùa hè.

Màu vàng và màu xanh lá cây rải trên mặt đất, rất là đẹp.

Mặt tiền và vị trí của cửa hàng ăn sáng không phải là cao cấp, nhưng lại tràn ngập cảm giác sống động của cuộc sống.

Tống Linh Linh vào cửa hàng tìm cái ghế ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn người đang trao đổi với ông chủ về thứ mình cần ở cửa.

Giang Trục hôm nay ăn mặc rất giản dị, một cái áo hoodie dài tay có chữ và quần jean, không hiểu sao trông anh tràn trề hơi thở của tuổi trẻ.

Chỉ là với vóc dáng này của anh cho dù có khiêm tốn đến đâu, thì cuối cùng vẫn không phù hợp với hoàn cảnh xung quanh cho lắm.

Giang Trục giống như cảm nhận được ánh mắt của cô, anh ngước mắt lên nhìn cô.

Sau thời gian giao lưu ngắn ngủi, Tống Linh Linh uống nước một các có chiến lược, nhìn đi chỗ khác.

Cô không thấy được, Giang Trục nhìn bộ dáng cô cúi đầu, khóe môi cong lên.

-

Bữa sáng nhanh chóng được đưa lên.

Để trông xinh đẹp trước ống kính, cân nặng của Tống Linh Linh thường được kiểm soát ở mức khoảng 47,5kg. Nhưng khi quay Hẻm nhỏ, vì Tô Vãn bị suy dinh dưỡng từ nhỏ, lại hay bị bệnh, nên cô đã giảm cân xuống còn khoảng 42,5kg.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!