Chương 3: Lau son của cô đi

Phòng khách thoáng yên tĩnh.

Tống Linh Linh cứng đờ đứng đó một lúc lâu, cho đến khi Giang Trục nhìn cô lần nữa, cô mới hoàn hồn.

"Bây giờ tôi sửa cho cô."

Trở về chỗ ngồi, Tống Linh Linh cúi đầu xem lỗi chính tả mà Giang Trục nói.

Đau thương là, Tống Linh Linh đọc lại trang này một lượt nhưng vẫn không tìm được chữ sai Giang Trục nói.

Tống Linh Linh rối rắm hồi lâu, đang do dự không biết có nên hỏi Giang Trục có phải anh nhìn nhầm rồi không thì giọng nói trầm thấp khàn khàn của người đàn ông ngồi bên trái vang lên bên tai.

Chữmạotrongmạo hiểmsai rồi.

Giang Trục lạnh nhạt nói:

"Phần trên của nó không phải là bộ viết (*), mà là bộ nguyệt."

(*) Chữ Mạo (), phần trên là bộ viết (), bộ nguyệt ()

...

Tống Linh Linh cúi đầu tìm chữ mạo, nhìn kỹ mới phát hiện phần trên mình viết bộ viết thật.

Cô nhìn chữ mạo kia một lúc, rồi đặt bút sửa lại.

Sửa xong, cô không nhịn được nói: Đạo diễn Giang.

Giang Trục miễn cưỡng nhìn cô.

Tống Linh Linh cười trừ, khen anh:

"Thị lực của ngài tốt thật."

Nghe thấy lời nói móc của Tống Linh Linh, Giang Trục thờ ơ chuyển động bút trên tay, lời ít ý nhiều: Cũng được.

Anh dừng lại, liếc nhìn cô: Cô cận thị à?

Tống Linh Linh: ... Không cận.

Thị lực của cô là 5.0 đấy.

Nghe vậy, Giang Trục lộ ra vẻ mặt không tồi.

...

Thấy anh như vậy, Tống Linh Linh bỗng không biết nên phản ứng như thế nào.

Cô khó hiểu, chẳng nhẽ Giang Trục không nghe ra ý trong lời nói của mình sao?

Trong lúc Tống Linh Linh còn đang mải mê suy nghĩ thì Giang Trục lại lên tiếng: Từ Mãn.

Từ Mãn vốn đang ở đối diện nghe lén hai người nói chuyện, theo bản năng bật thốt: Đây.

Dư Đan không nhịn được, dẫn đầu cười thành tiếng.

Nhìn thấy ánh mắt của mấy người, Dư Đan ôn hòa nói:

"Đạo diễn Giang, anh đừng nghiêm túc như vậy chứ, hai đứa nhỏ bị anh dọa sợ hết rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!