Đánh giá?
Nghe thấy từ này, Tống Linh Linh nghi hoặc: Đánh giá gì?
Đánh giá cô ấy… Giang Trục cũng không sợ cô tức giận, nói thẳng:
"... Thích hợp diễn Tô Vãn không."Đối diện với vẻ cười như không cười của Giang Trục, Tống Linh Linh nhận ra anh đang trêu cô.
Cô nghẹn họng, không nói lý thầm thì:
"Không hợp anh cũng không có cơ hội đổi ý nữa rồi."
Tống Linh Linh bất chấp tất cả:
"Tôi diễn đến đây rồi, đạo diễn Giang sẽ không đến mức thay người chứ."
Giang Trục bật cười:
"Đúng là không đến mức."
Tống Linh Linh đang muốn tiếp lời, Giang Trục lại lần nữa lên tiếng:
"Kể cả đến mức, tôi cũng không nỡ."
Nghe vậy, Tống Linh Linh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Giang Trục.
Giang Trục thản nhiên, không ý thức được lời bản thân nói khiến người khác hiểu lầm đến thế nào.
Đối diện với đôi mắt ngạc nhiên của Tống Linh Linh, anh biết rõ còn cố hỏi:
"Thế nào, không tin đạo diễn Giang nói à?"
...
Tống Linh Linh mấp máy môi: Không phải.
Cô im miệng không nói một lúc mới thu ánh mặt ở trên người anh về:
"Tôi chỉ hơi ngạc nhiên thôi."
Ngạc nhiên cái gì? Giang Trục hỏi lại.
Tống Linh Linh dừng một chút, mơ hồ không rõ nói: Không có gì.
Giang Trục nhìn cô một lúc lâu, nhìn thấy vành tai dường như đỏ ửng của cô thì lại không tiếp tục hỏi nữa.
Hai người yên lặng xem kịch bản.
Gặp được chỗ không hiểu, Tống Linh Linh cũng không ngần ngại mà học hỏi.
Giang Trục ở phương diện phân tích kịch bản này cũng là một giáo viên giỏi. Anh biết gì đều sẽ nói hết, giảng giải cho Tống Linh Linh tất cả những gì mình hiểu, không chỉ giảng hay mà còn nêu ví dụ cho cô.
Giọng nói của hai người đan xen nhau, làm cho biệt thự lạnh lẽo dần có độ ấm.
Đến năm giờ, tiếng chuông cửa vang lên.
Tống Linh Linh lập tức ngẩng đầu:
"Là cô giáo Lưu Chi à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!