Cả phòng yên tĩnh.
Những người khác có mặt trong phòng học cũng nghe được lời này, không ngoài ý muốn mà hít hà một hơi.
Bọn họ không dám thở mạnh, cứ vậy mà sững sờ đứng đó.
Phó đạo diễn Lâm bị Giang Trục hỏi lại như vậy, sắc mặt hơi cứng đờ.
Anh cười gượng:
"Cái này phải hỏi anh chứ."
Giang Trục cười khẽ:
"Tôi cũng muốn hỏi anh."
Anh ung dung, thong thả:
"Anh kiên trì không muốn đổi người như vậy, thật sự là vì muốn tiết kiệm chi phí quay chụp lại cho đoàn phim à?"
Trong nháy mắt, tâm điểm chú ý của mọi người đã chuyển đến phó đạo diễn Lâm.
Nhận được ánh mắt đánh giá của mọi người, anh ta căng thẳng hít vào một hơi, trong lòng đã có phần không vững. Nhưng vẫn ngẩng đầu lên, kiên định nói: Đương nhiên rồi.
Anh ta dùng nụ cười che giấu cảm xúc:
"Trừ nguyên nhân này, tôi làm gì còn nguyên nhân khác."
À? Giang Trục nhếch mày, từ trên ghế đứng lên, nhàn nhạt nói: Tôi còn tưởng rằng…
Dưới cái nhìn chăm chú của anh, tinh thần phó đạo diễn Lâm căng chặt, khóe môi Giang Trục ngả ngớn, lười biếng nói một câu:
"... Tưởng rằng anh khá coi trọng Trương Viên Hinh."
...
Cho đến khi Giang Trục rời khỏi phòng học, phó đạo diễn Lâm mới hiểu ra vừa rồi mình bị Giang Trục cho vào tròng.
Rõ ràng anh không biết gì cả, lại cố ý ra vẻ làm cho anh ta áp lực, khiến anh ta nghĩ rằng anh đã biết được gì đó.
Nghĩ lại điều này, phó đạo diễn Lâm không nhịn được chửi một câu: Mẹ nó.
Giang Trục quả nhiên không dễ lừa.
=
Ra khỏi phòng học, Giang Trục vừa nói tan họp, mọi người đã vội vàng đi làm việc của mình.
Lúc Tống Linh Linh từ bên kia đi, chú ý thấy anh giữ hai nhà làm phim lại.
Chị Linh Linh. Lâm Hạ nhìn cô ngồi xuống ghế nhỏ của mình: Chị thở dài gì vậy?
Tống Linh Linh liếc cô một cái, tựa vào vai Lâm Hạ: Không có gì.
Lâm Hà à một tiếng, nói thầm:
"Em nghe bọn họ nói đạo diễn Giang chuẩn bị quay lại một số cảnh phim, có thật hay không thế?"
...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!