Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Vip. vandan
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn. eu
Tây Môn Khánh cùng Hạ Tầm mặc nho sam. bước từ Sư Tử lầu đi xuống, chậm rãi đi ở trên đường cái.
Tây Môn Khánh dùng quạt che miệng, xia răng nói: "Dương lão đệ quả Thực vận khí tốt, khó được trong tay bọn họ đã có sẵn thiết liệu, chúng ta giao tiền đặt cọc, rất nhanh có thể bắt đầu vận chuyển, ngươi là muốn làm ăn lâu đài, cho nên người ta cho giá tiền cùng rất hợp lý, ta hiểu được giá thị trường, cái giá tiền này không có lừa ngươi.
Nhưng mà sắt thép thì còn được, nhưng da lông, gân thú thì lại tương đối phiền toái.
Tây Môn Khánh đem cây tăm bắn lên trên mặt đất. thu quạt nói: "Thứ này muốn lượng lớn cùng chỉ có thể từ quan ngoại mà lấy hàng, muốn hàng tốt thượng đẳng, thì càng phải nghi biện pháp lấy từ quan ngoại, vốn muốn liên lạc bọn họ cùng không dễ dàng, nhưng mà năm nay người Mông Cố ở trong tay Yến vương bị tổn thất nặng, một cái đả trốn mấy trăm dặm. vứt lại rất nhiều lão nhược bần quả thiếu quần áo thiếu lương, lương thực cùng lao động trai tráng đều bị đưa đi, bọn họ lo lắng đông nay không qua được, nên đã chủ động phái người tới tìm kiếm người mua, cái này đã thành toàn cho ngươi, chúng ta chẳng những giảm đi thời gian, còn có thể tiết kiệm một số tiền lớn. Hạ Tầm cười nói:Cái này, vẫn nhờ có Tây Môn huynh quen biết rộng, nhân mạch nhiều, bằng không huynh đệ một mình hai mắt mênh mông, có muốn cùng không thể nào bắt tay vào làm, Tây Môn huynh đã phí tâm nhiều rồi
". Tây Môn Khánh cười nói:"Hao tâm tốn trí ngược lại không sao, dù sao ta cùng không xuất lực khí không không, tay trái vào, tay phải ra, từ đó còn có thể thu được một số, nương tử ta quản nhà dạy con, đoan trang hiền thục, nhưng thật ra là một nữ nhân vô cùng tốt, chỉ là thích ăn dấm chua, nhất là thấy tiền sáng mắt.
Cái khoản tiền này lấy về đập lên trên giường, nàng còn không phục thị ta thôa đáng sao?
"Tây Môn Khánh cùng không biết nghĩ tới điều gì, hắc hắc dâm tiện nỡ nụ cười vài tiếng. Hạ Tầm nhắc nhờ:"Không biết đại khái khi nào thì có thể liên lạc với nguồn cung cấp? Nếu không chắc chắn, ta cùng không tiện giao phó. Nói đến, ta xác thực vội vã trở về, chuyện này nên nhanh một ít
". Tây Môn Khánh nói:"Ngươi đây là không gấp được, người là tìm gặp, nhưng mà giao hàng nhanh nhất cùng phải tại tháng mười, tháng mười một, ta tới chờ tin tức, một khi bên này có tin tức, ta lập tức phái người đi đưa tin cho ngươi, đến lúc đó hai người chúng ta cùng đi Bắc Bình.
Ta sẽ nghĩ biện pháp vận xe ngựa, thông qua trạm kiểm soát tuần kiểm nha môn thủy bộ các nơi ta cùng có thể giúp ngươi đả thông, nhưng mà cái chi phí để thông quan này..
Hạ Tầm hiểu ý cười nói:
"Cái này tự nhiên là ta xuất ra rồi".
Tây Môn Khánh cười khan nói: "Ài, dù sao cùng là tiền của Tề vương mà. cũa người phúc ta, lão đệ không cần đau lòng.
Đúng rồi, lúc này đây không thể so với thường ngày, hàng hóa so về ta trước kia lén vận chuyến nhiều hơn không chỉ mười lần. một số hàng hóa khổng lồ như vậy, vận chuyển cùng rất khó che tai mắt người ta, nói không chừng thật xảy ra rắc rối gì đó ở trên đường, khi đó phải vận dụng quan hệ Tề vương phủ của ngươi
". Hạ Tầm gật đầu nói:"Cái này không có vấn đề. Đi Bắc Bình mà nói, ta mang cái gì giao dịch? Vàng bạc hay cái gì?
"Tây Môn Khánh cười nói:"Thật ra bọn họ đối với lương thực, lá trà. vải vóc các loại càng cảm thấy hứng thú, thích lấy vật đối vật.
Bất quá chúng ta gióng trống khua chỉên hướng tới Bắc Bình vận chuyễn có chút quá bắt mắt, vẫn là dùng tiền đi, vàng cùng có thể. bạc cùng có thể, tiền giấy Đại Minh ta thông hành cùng được, bọn họ đều nhận hết
". Hạ Tầm vui vẻ nói:"Vậy là tốt rồi
". Tây Môn Khánh liếc nhìn hắn, cảm khái nói:"Mới gặp gỡ ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi là từ ứng Thiên phủ, không thể tưởng được ngươi lại là người Thanh châu, ngươi tuổi so với ta còn nhỏ hơn vài tuổi, chẳng lẽ cùng giống như ta, là con kế nghiệp cha, kế tục cấm y?
"Hạ Tầm lắc đầu, cười khổ nói:"Tiếu đệ tình huống so về ngươi còn phức tạp hơn nhiều, một lời khó nói hết. Cẩm y cẩm y, cẩm ở nơi nào? Nếu sớm vài năm. mọi người đánh vở đầu cùng chưa chắc có thể gia nhập Cấm Y vệ?
Nhưng hiện tại... cấm Y vệ đã không phải oai phong lẫm liệt như lúc trước, từ khi nhập cẩm y, ta làm việc Cẩn thận, như lâm vào vực sâu vậy
". Tây Môn Khánh tràn đầy đồng cảm nói:"Đúng vậy.
Ai có thể nghi đến Hoàng Thượng ra lệnh một tiếng, cấm Y vệ bễ nghễ thiên hạ không ai bì nổi thoáng cái đã hành quân lặng lẽ, thành lão hổ không răng, thiên uy khó dò.
Nhưng mà...Hắn thâm trầm nói:Ta cuối cùng vẫn cảm thấy, cấm Y vệ sẽ không cứ như vậy mà xong hết. Nhân sinh lên xuống, vận mệnh vô thường, một khi phong vân tế hội, ai có thể cam đoan cấm Y vệ sẽ không thể Đông Sơn tái...
"Hắn nói vô ý thức ngẩng lên hướng về phía bầu trời xem xét, không khôi khê giật mình, thất thanh nói:"A! Quả nhiên phong vân tế hội!Cái gì?".
Hạ Tầm cùng ngẩng đầu hướng lên bầu trời nhìn lại, thì thấy trên đinh đầu nghìn nghịt từng khổi mây đen dày đặc, che nửa bầu trời, mà một nửa bầu trời khác lại không có một áng mây màu. bầu trời màu xanh đậm trong xanh phẳng lặng sâu xa, trong vất ngàn dặm, không thấy một mảng mây.
Hai nửa bầu trời bộ phận trong đó giao vào nhau bị ánh dương chiếu sáng phảng phất như phủ lên một tầng viền bạc, không khôi kinh ngạc nói:
"Thiên tượng thật khó được, mỳ lệ hùng vì..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!