Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Vip. vandan
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn. eu
Đường gia nương tử bị bắt vào ngõ nhỏ; thì ra trong ngõ sớm đà có người chờ; hai ba đại hán nhanh chóng bịt miệng nàng, nâng nàng lên bước nhanh như bay Bỏ chạy.
Đường gia nương tử chỉ cảm thấv quẹo trái quẹo phảị đầu cũng nhanh bị váng lẻn. sau đó tiếng mưa rơi thưa dân. tựa hô như vào một cái sản. lại qua một lát. chỉ nghe một hồi ken kén vang lên. tựa như lại dọc theo bậc thang đi xuống phía dưới.
Tiếp đó cái khăn đen che mặt bị vạch trần.
Đường gia nương từ phát hiện ra mình đã được đặt ở trong một chỗ hoàn toàn vẻn tĩnh, hoàn toàn nghe không được tiêng sâm. tiêng mưa rơi. trước mặt là một thông đạo. trái phải đều có phòng, gian phòng đều không có cửa. chỉ treo rèm. cái loại phòng ốc bố trí kiêu nàv phi thường hiếm thắv. có vẻ có chút cô quái.
Nàng bị hai đại hán đưa tới phía trước. trong khi đi qua phát hiện có gian phòng rèm nhấc lên. bên trong trướng gấm màn hoa. được bố trí mười phẩn hoa lệ, trong mỗi gian phòng đều có một nữ tử xinh đẹp mặc áo mòng khó có thể che đậv thản thả hoặc ngồi hoặc đứng, đều đang ngơ ngác nhìn mình, các nàng màu da đều có chút tái nhợt, trên mặt một chút cũng không có sinh khi phảng phất như u u quv hồn. thấv Đường tiểu nương tử càng thêm sợ hãi:
"Đây là địa phương nào vậy?"
Nàng bị đưa vào một gian phòng đặt lên trên giường. Đường tiểu nương tử hai tav bị trói sau lưng, đang cố găng khời eo lên. cặp mông rất tròn nhếch iên. còn chưa hoàn toàn xoav người lại. đã cảm giác được một bàn tav đặt lên trên mông mình dùng sức miết một cái.
Đường gia nương tử bị dọa cho nhảv dựng, vội nghiêng người lăn ra. tập trung nhìn lại. chỉ thấv một nam nhản người mặc áo bào viên ngoại thêu ván đang cười mỉm đứng ờ đăng đó; người nàv chừng năm mươi tuồi, dáng người khôi ngô; ngũ quan tướng mạo đoan chính uv nghiêm, dưới hàm râu ba chòm, có vẻ rất có khí độ.
Đường gia nương tử hoảng sợ trợn to đôi mẳt vũ mị. hoang mang nhìn hẳn. người nọ mỉm cười, cúi người iấv ra miếng vải nhét ở trong miệng nàng, Đường gia nương tử lập tức hoảng sợ kêu lên: CÍNgươi là người nào. vì sao băt ta đẻn đây?Hắc hắc.
Đường Tiểu nương tử. nàng nói lào phu bắt nàng tới đây. còn có thề làm cái gì?
"Vị viên ngoại kia cười đầy tà khí. lập tức phá hủy khí độ của hắn:"Hắc hắc hắc. nhìn tư thế xinh đẹp kia, nhìn bộ dáng mê người kia. lăo gia ta là thích loại nữ tử đặng hoàng như nàng, loại nữ tử khí chắt phong tình* gió trăng trong tràng là vô luận như thế nào cùng học không được.
Hắc hắc. Đường tiểu nương tử. nàng không phải sợf nam nhân của nàng chỉ là một tượng nhân rách nát. làm sao xứng có được một đóa hoa tươi đẹp như nàng, từ nay về sau nàng sẽ theo lão gia ta. lão gia sẽ làm cho nàng sung sướng, vinh hoa phú quý hường dụng vô cùng
". Viên ngoại nụ cười đâm đãng liền bổ nhào về phía nàng."Ngươi cút ngay!
"Đường tiểu nương tử tức đỏ mặt. nhấc chân đá ra, lại bị viên ngoại một nhát bắt vào trong taỵ; bàn tay dán theo dùi nàng dâm tà mà vuôt ve cái dùi mềm mại bóng loáng động lòng người, say mêm nói:"Một cặp dùi thật có lực. quấn ờ bên hông ta mà liêu chết triền miên, nhất định rât đã. tiểu nương tử. nàng cũng không cằn uổng phí khí lực. nữ nhân nào bị lăo gia ta bắt trở về. người nào lúc đâu mà chăng tìm sống tìm chết, hiện tại còn không phải mỗi người đêu tùy ý để lão gia ra bài bố".
Nói xong liền nhe một con chó đói chụp mồi. áp lên trẽn người Đường tiểu nương tử. xé rách áo nàng. Đường tiêu nương tử mặc dù hai tay không có bị trói, nhưng cũng không phải đối thủ của hắn chỉ một lát. quần áo đã bị xẻ nát. quằn áo vừa đi.
Đường tiêu nương tử nào dám lại động thân giãv dụa. chỉ có thể cuộn mình ở trên giường, tận lực che lâp chỗ hiêm của mình, nhưng bộ ngực óng ánh. dùi ngọc mềm mại như phần, nửa kín nửa hờ. càng thêm mê người.
Viên ngoại xem đã mắt. vội vàng vung tay lên. mấy gia đinh hộ viện ở một bên đang nước miếng chảy ròng ròng lặp tức lui ra ngoài, buông xuống màn cửa cho hăĩỊ viên ngoại cười dâm nói:
"Tiểu nương từ. cùng lăo gia ta khoái hoạt một phen đi".
Mấv hộ viện đứng ờ ngoài màn liếc nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra nụ cười tục tĩu đầy hiểu ý; nhưng nụ cười còn chưa thu lại. chợt nghe bên trong viên ngoại phi một tiếng, liên thanh nói:
"Xui. thật con mẹ nó xuỉ!"
Ngaỵ sau đó màn cửa vén lên. viên ngoại mặt đầy ảo não đi ra.
Mấv hộ viện vội vàng thu lại nụ cười, khom người nói: Lão gia.
Viên ngoại phin nộ nói:
"Mẹ nó. không ngở lại đến kỳ. thật con mẹ nó xui xẻo. gọi một nha hoàn đến. cho nàng mặc chỉnh tề. hầu hạ ẩm thực, đợi nàng nguyệt sự hết. lão gia ta mới hường thụ một phen".
"Vâng vâng vâng.. Mấv hộ viện vội vàng đáp ứng. viên ngoại dục hỏa đã sinh, lại không được phát tiết, quav đầu trông thấv một nữ tử trẻ tuổi đang mặc đồ ngủ ngồi ở trong một cân phòng khác, áo ngực đỏ tươi thêu uvên bó chặt lâv bộ ngực cao vút no đủ, làm cho người ta suv nghĩ lung tung, không khỏi cười dâm một tiếng, kích động xông vào...
***
Trời đã sáng, Hạ Tầm cùng Bành Tử Kỳ đem ba lưu manh lôi lẽn trên xe. đìu Đường bà bà chạy tới huyện nha. trên đường đi rất nhiêu dân chúng nhìn thấy kỳ quái, không khỏi có chút người hiêu chuyện đi theo, đên nha môn huyện thì đã tụ tập hon mười người, nha dịch nha môn huyện thấv tình huống như vậv vội vàng hoành thủv hòa côn đến ngăn đón.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!