Chương 25: Có cổ quái!

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn: Vip. vandan

Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn. eu

Biên: conem_bendoianh

Xa xa một loạt cỗ xe còn chưa tới, gió nhẹ liền đem một cỗ mùi vị dược liệu nồng đậm truyền ra, trong chiếc xe phía trước, một vị viên ngoại ngồi ngay ngắn, vị viên ngoại này đầu đội mũ viên ngoại, mặc trường sam màu vàng, chân mang vớ trắng, đạp một đôi hoa phu tử lý thiêu chữ thọ tròn.

Nhìn hắn tuổi chừng bốn mươi, lông mi nhạt mà dài nhỏ, hai mắt lại vô cùng có thần, một cái miệng rộng ăn tứ phương phía dưới là cái cằm lộ ra vài phần phúc thái, hai chòm râu cá trê lại làm cho hắn tăng thêm vài phần uy nghiêm, trung niên thì sẽ có phát tướng nhưng người này dáng người cùng không tính là mập.

Hắn đang nhìn chung quanh, đột nhiên nhìn thấy Hạ Tầm. nhất thời thầm cả kinh, liên tục không ngừng nghiêng đầu đi, đưa tay áo che mặt, làm bộ ho khan, hy vọng có thể né qua ánh mắt của Hạ Tầm. Nhưng bởi vì ngửi được mùi vị dược liệu.

Hạ Tầm đã nhìn về phía bên này một cái, người này nếu thản nhiên an vị, Hạ Tầm chưa hẳn có thể nhận ra hắn, bởi vì Hạ Tầm tuy đã xem qua bức họa của hắn, nhưng mà dù sao không thể so với chân chính cùng người này kết giao qua, những tài liệu kia là cường chế ghi tạc trong đầu, như không phải tận lực suy nghi, rất khó thuyên chuyển tự nhiên.

Nhưng mà người này một bộ dáng chột dạ, khiến cho Hạ Tầm chú ý, trong tích tắc hắn đưa tay áo vội vàng che mặt, bộ dáng đã bị Hạ Tầm nhìn ở trong mắt, đem những nhân vật mà Trương Thập Tam đã vẻ ra đối chiếu một chút, Hạ Tầm liền đã nhớ ra thân phận của hắn:

Ông chủ dược phô Sinh Xuân đường Canh Tân Canh viên ngoại!

Có cổ quái!

Hạ Tầm trong lòng khẽ động, lập tức cười mỉm nghênh đón:

"Canh viên ngoại, đã lâu không gặp".

Vừa thấy Hạ Tầm nghênh đón tiến đến, người đánh xe lập tức ghìm ngựa lại. vị viên ngoại kia tránh cùng không thể tránh, đành phải làm bộ như mới trông thấy Hạ Tầm, buông tay áo, kinh ngạc kêu lên:

"Dương công từ! Ai dà, trùng hợp như vậy, ha ha ha, ta và người thật đúng là đã có một đoạn thời gian không gặp, Dương công tử muốn đi đâu vậy?" Nói xong nhảy xuống xe, làm ra vẻ vui mừng đi đến nghênh đón.

Hạ Tầm lòng nghi ngờ nhất thời lại tăng thêm vài phần:

"Sẽ không may mắn như vậy chứ? Ta vừa định tra chủ sử sau màn của thích khách, bỗng chốc thủ phạm đã tự tìm đến? Nhưng mà... người này thần sắc cử chi khác thường như thế, quả thực là ở trên mặt viết rõ"Trong lòng của ta có quỷ

". Hắn là đối tượng hoài nghi số hai của ta, đã ở nơi này gặp được, không ngại trước dò la hư thực của hắn".

Nghĩ tới đây, Hạ Tầm liền ha hả cười nói:

"Nói thế nào thì cùng thật là vừa lúc, huynh đệ đang muốn đi quý phủ bái phỏng Canh viên ngoại, Canh viên ngoại phong trần mệt mõi, đây là từ nơi nào mới về vậy?"

Lời này không có chút nào vấn đề, nhưng Canh viên ngoại không biết tại sao, vừa nghe lời này sắc mặt chợt thoáng cái đõ bừng, tựa như giận không kềm được, Hạ Tầm không khỏi thấp thõm. đã thấy Canh viên ngoại lưởng lự một lát, tức giận dần dần áp xuống, nặng nề đáp:

"À, ta... ta đi phủ Tế Nam lấy một đám dược liệu, bận việc hơn mười ngày, lúc này mới vừa trơ về thành, không nghĩ đúng lúc cùng công tử gặp mặt ở đây, thật sự là trùng hợp..."

"Đi Tế Nam phủ hơn mười ngày?"

Hạ Tầm trong mắt hiện lên một tầng sắc thái kỳ dị, khẽ cười nói: "Vậy kì quái, vài ngày trước tiểu đệ không ở tại phủ, sau khi trở về thấy được bái thiếp của Canh huynh, cho nên muốn đi tôn phủ gặp gỡ, thiếp mời ngày... ta nhớ là... Ổ, là chín ngày trước, không sai, chính là chín ngày trước, chín ngày trước Canh huynh mời ta qua phủ dự tiệc, tại sao hơn mười ngày trước đã đi Tế Nam?"

Canh viên ngoại sắc mặt vốn vừa mới khôi phục bình thường, đến lúc này lập tức lại trớ nên đỏ như máu gà, may mà sắc mặt của hắn màu đỏ chứ không phải màu tím, bằng không hắn biến ảo sắc mặt đổi tới đổi lui như vậy, Hạ Tầm quả thực muốn hoài nghi Canh viên ngoại đã luyện qua tuyệt học của phái Hoa Sơn:

Tử hà thần công.

Hạ Tầm trong long càng cảm thấy kì quái: Vị Canh viên ngoại này rốt cuộc làm sao vậy? Nếu như là nói dối bị ta chọc thủng, hắn nên thất kinh mới đúng, hoặc là nên cố gắng trấn định, tại sao hắn hai lần trở mặt, đều là thần sắc xẩu hố và giận dữ không chịu nổi.

Hạ Tầm nhịn không được lại truy hỏi một câu:

"Canh huynh, làm sao vậy?"

Thật sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!