Chương 21: Cả sảnh đường ai mới là chân nhân

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn: Vip. vandan

Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn. eu

Biên: conem_bendoianh

Hạ Tầm vừa thấy bốn võ sư thân thể khôi ngô khoẻ mạnh, trong lòng cùng có chút hài lòng, bốn võ sư này về phương diện thể năng không thể nghi ngờ là quan trọng, nhưng mà quyền thuật chi đạo cùng không phải thân cao lực lớn thì nhất định là cao thủ. hắn nguyên tinh tưởng cầm nã bác kích, vốn hiểu được đạo lý này, từ khi theo Hồ Cửu Lục đại thúc học tập quyền thuật truyền thống chân chính, đối với cái này nhận thức càng sâu một tầng, bởi vậy muốn cho bốn người này lộ ra một chút thủ đoạn, xem bọn hắn công phu sâu cạn.

Bốn võ sư vừa mới ngồi xuống, sau khi nghe vậy, một đại hán ngồi ỡ tay trái thoáng cái lại đứng lên, hai tay ôm quyền nói:

"Công tử, tại hạ Viên Triệt, người Tống tên hiệu Viên Đại Pháo, tại hạ sở trường nhất công phu là Thiếu Lâm pháo chủy, chính là"Thiếu thất chính tông tinh hoa, chư quyền chi vương pháo quyền khung, Từng chiêu từng thức phóng lên trời sập, tay chân thân bước cuốn bão cát, Quyền giống như phát pháo thân như rồng, xu thế thần tốc ai củng sợ

". Bộ pháo quyền của tại hạ ra quyền như pháo, uy lực vô cùng, tại hạ có thể diễn luyện một phen, mời công từ xem cho rõ ràng".

Viên Triệt này đầu báo mắt tròn, râu quai nón như kích, ngực cùng đầy lông, trông vô cùng nhất hung hãn. mành liệt giống như Trương Phi vậy, tính tình cùng thật sự là ngay thẳng, dứt lời bước chân đã đằng đằng đi đến chính giữa sảnh mà đứng, xoay mình hét lớn một tiếng, chân trái sải bước ra, hai tay nắm lại, gào thét một tiếng thân hình tiến lên, một thức Kim Kê Độc Lập sạch sẽ gọn gàn, vù vù sinh phong.

Một thức mỡ đầu đứng vững, hắn liền từng chiêu từng thức diễn luyện ra, cung bộ xuất chỏ, xoay người đảo quyền, mã bộ hữu phách, tả phách quải, hố bão đầu... mỗi khi ra một chiêu, hắn tất hét lớn một tiếng, âm thanh như sét đánh, quyền giống như lôi đình, đầy mắt đều là quyền ảnh cùa hắn, đầy tai đều là tiếng hét của hắn, người xem tâm tinh lay động, thần hoa mất tri, Tiêu Địch bất giác có chút sợ hãi, vô ý thức tránh sang bên người Hạ Tầm, lặng lẻ nắm góc áo của hắn.

Pháo quyền thuộc hỏa, tính liệt, động vào là phát, một điểm là nổ, mỗi chiêu mỗi thức tuyệt không chậm chạp, co người thủ thế, nhướng người là tay phát, chiểu thức trong đó hầu như không có một khe hở.

Một bộ quyền đánh ra, người xem hoa mắt, một bộ quyền này đánh xong, Viên Đại Pháo mặt không đỏ, khí không thở gấp, hướng về phía Hạ Tầm ôm quyền, rồi dương dương đắc ý trớ về chỗ ngồi.

Hán từ thứ hai phía tay trái so với Viên Đại Pháo hơi hiển tinh anh cùng đứng lên, mỉm cười ôm quyền nói: "Công tử, tại hạ Lãnh Vô Kỳ, công phu sở trường nhất là Ngủ Hành quyền, chính là long, hỏ, báo, hạc, xà, long quyền luyện thần.

Hổ quyền luyện cốt, báo quyền luyện lực, hạc quyền luyện tinh, xà quyền luyện khí, mai hoa bản bộ phối thất tính, cương nhu tịnh tế ý tại hình.

Xin công tử chi giáo!"

Lãnh Vô Kỳ dứt lời. một tiếng hổ gầm. bấm tay như trảo, kết quả là, trong đại sảnh rồng cuốn hổ chỗm, báo nhảy hạc bay, linh xà thố tín. phách băng toản hoành, Ngủ Hành quyền cương nhu tinh tế liền thi triển ra, bộ quyền pháp này quả nhiên là xem rất đẹp mắt. cùng pháo quyền của Viên Đại Pháo làm cho người ta tim đập nhanh hoàn toàn khác biệt, thấy Tiếu Quản sự cùng Tiểu Địch mặt tươi như hoa, Hạ Tầm ngồi ở đằng kia. trên mặt vẫn rất bình tỉnh, cùng nhìn không ra khen ngợi hay khinh thị.

Đợi Lãnh sư phụ biểu diễn xong, vị Chu Bằng chu sư phụ ngồi ở đầu tiên bên phải cùng đứng dậy. Vị Chu sư phụ này luyện là ngạnh khí công, cái gì kim cương đâm hầu, vai bẻ cong thiết côn, gậy gỗ đánh lưng, tay đánh gãy gạch, một bộ ngạnh khí công thi triến ra làm cho người xem kinh tâm động phách.

Hạ Tầm nhìn đến đây, mới nhẹ nhàng gật nhẹ đầu. nhưng mà trên mặt vẫn không có một điểm vẻ mặt nào.

Vị sư phụ thứ tư gọi là Vân Vạn Lý, Vân sư phụ luyện là Ưng Trảo công, tư thế khoẻ mạnh, tay mắt sắc bén, thân bước linh hoạt, phát lực cương bạo. Chỉ thấy hắn bấm tay như trảo, trảo đánh chụp kéo, bắt bẻ chặn đón, người xem không kịp nhìn, mà dưới chân cùng liên tục tung cước, linh hoạt thay đổi.

Bóng người như diều hâu bay múa khắp nơi, đại sảnh dường rộng rải như thế lại giấu không được bóng của người khác, trong bốn người lúc này lấy nhanh thế người này là vô cùng bắt mắt nhất.

Nhưng điều làm người ta kỳ quái là, Hạ Tầm cùng lại đang thầm lắc đầu. ánh mất nguyên bản chờ mong dần dần ảm đạm xuống.

Vân sư phụ này một bộ ưng trảo quyền luyện đến một chiêu cuối cùng, một tiếng ưng phệ, tung người nhảy lên, tay phải năm ngón tay chế trụ xà nhà, cánh tay trái triển khai, lại trên không trung bày ra một động tác hùng ưng chụp mồi cực kỳ bắt mắt.

Tiếu Quản sự kích động nói:

"Thiếu gia người xem, bốn vị sư phụ này võ công rất cao minh không?"

Hạ Tầm mím môi, còn chưa nghỉ ra nói như thế nào, thì ngoài cửa phòng liền truyền đến một thanh âm lạnh lùng:

"Cao minh cái rắm! Khoa chân múa tay, chi tổ mất mặt, đây là phòng khách Dương gia, hay là chỗ để cho giang hồ mại nghệ?"

Âm thanh ủng hộ lập tức đình chỉ. bốn võ sư giận tím mặt. cùng một chỗ nhìn về phía cửa ra vào, thì gặp một gia đinh áo xanh mù quả dưa co đầu rụt cồ đứng ỡ cửa ra vào, Chu sư phụ quát to:

"Là ngươi nói chuyện?"

"Không phải ta, không phải ta.. Gia đinh kia hai tay lắc lắc, còn chưa kịp biện bạch, phía sau đã duỗi ra một bàn tay lớn, đẩy hắn như ruồi bọ hất sang một bên, ngay sau đó thân hình một đại hán khôi ngô liền hiện ra, đúng là Phùng Kiểm Giáo.

Phùng Kiểm Giáo một thân thường phục, nhưng Hạ Tầm tự nhiên là nhận ra hắn. Hạ Tầm còn không kịp cảm thấy kinh ngạc, lập tức lại nhìn thấy bên cạnh Phùng Kiếm Giáo lại đang đứng một người, người nọ là một thiếu niên, thiếu niên này dáng người khá cao, đầu chít khăn, chân mày một đạo đen nhánh, mặc một thân áo ngắn trắng. bên hông thắt đây lưng, áo chỉ đến gối, dưới áo là cái quần lụa trắng, ống quần thắt ở trong giày, được buộc lại chặt chẽ, nối bật lên cái đùi trông thon dài rắn chắc có lực của hắn, chân thẳng tắp trông rất đẹp

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!