Chương 16: Cái loa nhỏ bắt đầu phát

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn: Vip. vandan

Đả Tự: Banlonghoi. com

"Biết rồi... biết rồi..."

Ai cũng không biết rốt cuộc là biết những thứ gì, dù sao rốt cuộc xảy ra chuyện gì Đại Ngưu cùng Thúy Vân tình huống tuyệt không hiểu rõ bị nói đến buồn ngủ.

Vừa đến mùa hè, tiếng ve kêu liên tục, liên miên không ngừng, đừng nói là ở tại phòng chờ ngồi đã hơn nửa canh giờ, cho dù người đi đường đang đi dọc theo đường nghe tiếng kêu như thế cũng sẽ như bị thôi miên, mí mắt trên cùng mi mắt dưới không ngừng đánh nhau.

Nhưng mà Tiểu Địch lại rất tinh thần, thân ở phòng chờ nhị đường hậu thẩm Thanh châu phủ nha, nàng cảm thấy đặc biệt mát mẻ, cái chỗ này quanh năm không thấy mặt trời, coi như là tại ngày mùa hè chói chang, cũng có gió mát lất phất.

Trong phòng chờ hậu thẩm ngoại trừ mấy cái ghế ra thì cái gì cũng đều không có. Lưu đại nương là chứng nhân đầu tiên bị thẩm vấn, còn lại Tiểu Địch, Thúy Vân cùng Đại Ngưu ba chứng nhân phát hiện vụ án ngồi ở trên ghế, chỉ có thể ngơ ngác nhìn hàng rào phía trước.

Trong này là không cho nói, bên ngoài hàng rào đứng hai nha dịch chống phong hỏa côn, trong phòng chờ tất cả đều thấy rõ tinh tường.

Tiểu Địch đến loại địa phương này tuyệt không sợ người lạ, nàng sau khi vào phòng chờ là hiếu kỳ địa hết nhìn đông tới nhìn tây một phen, sau khi hiếu kỳ liền bắt đầu nhàm chán, thế là phải đi tìm Thúy Vân tỷ nói chuyện phiếm, kết quả nàng vừa mới nói hai câu đã bị công sai đại ca quát bảo ngưng lại, thế là lùi lại muốn Đại Ngưu ca kể chuyện cười cho nàng nghe, đương nhiên lại lần nữa bị công sai đại ca nghiêm nghị quát bảo ngưng lại, Tiểu Địch đành phải chán đến chết ngồi ở đó mà lẩm bẩm.

"Thiếu gia lá gan thật đúng là nhỏ, vừa nhảy vừa hô, xem ta sau này không cần đem chuyện này để chê cười hắn. Nhưng mà... lại nói tiếp cũng trách không được thiếu gia sợ hãi.

Trương Thập Tam chết bộ dáng quá dọa người , thiếu gia là người đọc sách, tri thư đạt lễ, hào hoa phong nhã, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua cái này, sao có thể không sợ hãi.

Nhưng mà cũng xem không ra, thiếu gia thân thể lại tốt như vậy, hi hi...

"Tiểu Địch con mắt chậm rãi hạ xuống phía dưới, khóe miệng từ từ nhếch lên trên:"Khi còn bé, thiếu gia béo giống như trái cầu, khi leo cây thì cùng gấu chó không sai biệt lắm, hổn ha hổn hển, nhưng hắn bộ dáng hiện tại... bả vai hắn thật rộng, lồng ngực thật dày, cánh tay so với đùi của mình còn lớn hơn, đùi so với vòng eo của mình còn lớn hơn, còn có nơi đó của hắn...

"Hình ảnh thác loạn một lần nữa hiển hiện trong đầu: Thiếu gia thân thể trần trụi, huy vũ giá áo, cơ ngực cường tráng, còn có thoáng nhìn thấy cây"bồ đào" thật lớn kia cũng nhảy loạn lên theo hắn...

Tiểu Địch nha đầu đột nhiên mặt đỏ tới mang tai, nàng vội nhắm mắt lại, sau đó chột dạ mở một mắt ra, vụng trộm liếc nhìn Thúy Vân tỷ ngồi ở một bên, thấy nàng hai mắt nhìn về phía trước, có chút khẩn trương, cũng không có phát hiện ra vẻ mặt biến hóa của mình, lúc này mới yên lòng lại.

Tuy nói vẫn một mực phục thị cuộc sống hàng ngày của thiếu gia, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng trần trụi của thiếu gia, thân hình tràn đầy vẻ đẹp nam tính dương cương, ở trong đầu nàng để lại ấn tượng khắc sâu, hơn nữa nàng đêm trước đã suy nghĩ về những lời nói của cha, loại mãnh liệt trùng kích này lập tức ở đáy lòng nàng nhộn nhạo lên tầng tầng rung động, hình tượng thiếu gia trong lòng nàng bắt đầu bắt đầu mơ hồ, trong chốc lát là ca ca khả kính đáng yêu, trong chốc lát lại biến thành một nam nhân làm cho nàng nóng mặt tim đập mạnh, loại cảm giác này làm cho nàng có điểm sợ hãi.

Nàng không muốn nghĩ đến chuyện mà làm cho người ta rùng mình đó, ý niệm trong đầu lập tức chuyển dời đi chỗ khác, kinh ngạc suy nghĩ: "Kỳ quái, thiếu gia người tốt như vậy, là ai muốn giết hắn?

Lần này may mắn là Thập Tam Lang, tuy một mực rất chán ghét hắn, nhưng thoạt nhìn, người này còn không tính quá xấu, ít nhất trung tâm có thể khen, nếu không phải hắn liều chết bảo vệ thiếu gia, thiếu gia đã bị người ta giết chết rồi.

Nhưng mà nếu mình ở đó, mình cũng sẽ đánh liều đi bảo vệ thiếu gia!"

Miên man suy nghĩ một hồi, ý niệm trong đầu nàng lại chuyển tới hành vi cổ quái của thiếu gia đêm qua, nàng một mực nghĩ không ra, thiếu gia đêm hôm khuya khoắt một mình chạy đến trong hầm băng để làm cái gì, khá lâu cũng không thấy hắn đi ra, sẽ không phải là trộm băng ăn chứ?

Rốt cuộc là vì sao?

Đang nghĩ ngợi, bên ngoài hô lớn một tiếng:

"Tiểu Địch, đi ra, đợi lão gia thẩm vấn"

Tiểu Địch ai da một tiếng, vội đứng người lên, vỗ vỗ bụi đất trên mông...

***

Trong phòng thẩm vấn, Thôi Quan lão gia Triệu Khê Mạt đại nhân ngồi nghiêm chỉnh, đang cẩn thận hỏi thăm Tiểu Địch cô nương:

"Tiểu cô nương, từ chỗ tòa ngũ giác đình của các người, có thể thấy rõ tình hình xung quanh bên ngoài phòng tắm không?"

"Đương nhiên rồi, phòng tắm ở trong vườn hoa, chung quanh cách mười bảy mười tám bước mới có hành lang, chính giữa đều là cỏ xanh cùng bụi hoa thấp bé, giấu không được người. A! Cũng không đúng, ngồi ở trong đình thì không được, bên trái tòa tiểu đình này vài cây tùng trúc, chúng ta ngồi ở trong đình nói chuyện phiếm, nửa bên phải vườn hoa phòng tắm có thể thấy rõ, nửa trái bên cạnh bởi vì có trúc tùng chống đỡ, nên xem cũng không rõ ràng.Ồ, nói như vậy, hung thủ nếu như lẻn vào trong phủ các ngươi, từ hành lang bên trái đi đến phòng tắm, phá mở cửa sổ xông vào hành hung, giết người sau lại theo đường cũ rút đi, chỉ cần hành động mau lẹ, các ngươi là không kịp phát hiện ra hắn?"

Lúc này cánh cửa vang lên, Phùng Kiểm Giáo nhẹ nhàng đi đến. Cái chức quan Kiểm Giáo này có thể có điểm tương đương với chủ nhiệm văn phòng, kiêm quản công văn, cho nên có tư cách ở đây, đồng thời phủ nha nghênh đón sự vụ đưa đến cũng đều do hắn trông nom, cho nên hắn và các vị quan tá đều rất quen thuộc, vị Triệu Thôi Quan này cùng hắn quan hệ cá nhân rất tốt, bởi vậy hắn ngông nghênh đi tới, chỉ hướng về phía Triệu Thôi Quan gật nhẹ đầu, rồi ở một bên quan ghi chép đứng lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!