Chương 14: Thập Tam vào tròng

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn: Vip. vandan

Đả Tự: Banlonghoi. com

Trong phòng tắm vụ khí mờ mịt, Hạ Tầm toàn thân chìm vào trong nước, đầu gác ở bên cạnh hồ, trên mặt che một tắm khăn mặt, trông trạng thái mười phần nhàn nhã.

Hắn hô hấp liên tục thật dài, hai khối cơ ngực cường tráng dày rộng, góc cạnh rõ ràng, tựa như đúc bằng sắt vậy, rất lâu mới có thể có chút phập phồng, thoạt nhìn tựa như đã ngủ.

Đột nhiên, cửa phòng vang lên một tiếng ầm, Trương Thập Tam đã trầm mặt đứng ở trước mặt hắn, cặp môi hơi mỏng kia của Trương Thập Tam mím lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Tầm lập lòe hỏa diễm phẫn nộ, hắn sắp giận điên lên.

Ngày hôm qua hắn đã nói cho Hạ Tầm sáng nay không cần dậy sớm, chờ dùng qua bữa sáng, hắn sẽ đưa Hạ Tầm đi làm quen một chút với người trong phủ, buổi chiều cùng hắn đi tới các cửa hàng kinh doanh của Dương gia một chút, không thể tưởng được Hạ Tầm lại một lần nữa tự chủ trương, sáng sớm đã đi tìm kiếm lễ vật gì đó cho Tề vương, còn bảo Tiểu Địch cùng hắn đi ra ngoài, mình lại toàn bộ không biết rõ tình hình, tiểu tử này rốt cuộc muốn làm gì?

"Hắn là một con rối, chỉ là một con rối mà thôi!

Không cần nói khách khí, mà ngay cả Dương Văn Hiên, thật ra cũng là một con rối, là một người vào lúc cuối cùng có thể dùng để hy sinh. Nhưng mà ít nhất ở ngoài mặt, hắn đối với Dương Văn Hiên cần bảo trì tôn kính, nhưng Hạ Tầm là vật gì?

Một thứ ti tiện như con kiến hôi gì đó, lại lần nữa khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta! Ngày hôm qua ta đã buông tha hắn một lần, cái tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng này lại được một tấc lại muốn tiến một thước !

"Phẫn nộ khiến cho Trương Thập Tam không thể tự bảo trì bình tĩnh, hắn một mực chịu đựng tức giận chờ Hạ Tầm về phủ, hắn quyết định lúc này đây vô luận như thế nào cũng phải giáo huấn hắn một chút. Hạ Tầm chậm rãi kéo khăn mặt xuống, vừa thấy là hắn, lập tức lộ ra nụ cười vui vẻ:"Thập Tam Lang

". Trương Thập Tam mặt âm trầm sắc nói:"Buổi sáng hôm nay, ngươi đi đâu vậy?Hạ Tầm vội nói:Ồ, vừa đến nơi này, có chút hưng phấn, muốn ngủ cũng ngủ không được nên dậy sớm, chợt nhớ tới đã sắp tới ngày phải đi Tề vương phủ chúc thọ, thuận miệng hỏi Tiểu Địch vài câu, nghe nàng nói Thanh châu có mấy nhà đồ cổ tiệm châu báu rất có danh khí, ta nghĩ... Thập Tam Lang những ngày này cũng rất mệt mỏi, sáng sớm không tiện phiền toái người, nên để cho nàng tùy ý đi theo bên người, bất quá ta cũng không còn tự tiện làm chủ mua cái gì cả, cho nên cũng phải trở về cùng người thương lượng...

"Trương Thập Tam cả giận nói:"Ai cho phép ngươi tự tiện đi ra ngoài? Vì sao không thông qua ta cho phép!

"Hạ Tầm khẽ giật mình, nhìn hắn mặt đầy sắc mặt giận dữ, không khỏi hơi e sợ nói:"Bởi vì... bởi vì Thập Tam Lang đã dạy ta... phải giả trang cho giống, mà muốn đem chính mình thật trở thành chủ nhân nơi đây, chỉ có như thế mới có thể giả trang được không chút sơ sót, cho nên ta mới... mới phân phó Tiểu Địch dẫn ta...Khốn kiếp!

Ngươi còn dám chống chế? Ta đã ở tại phủ, ngươi có bất kỳ chuyện gì nên trước hết nói với ta, ta không đồng ý, ngươi dám tự chủ trương? Hạ Tầm, ngươi không cần phải trở thành Dương Văn Hiên hai ngày mà đã đắc ý quên hình, nhớ kỹ thân phận của ngươi!

Ngươi chỉ là một tiểu dân ti tiện, lão tử có thể đem ngươi nâng lên, cũng có thể đem ngươi đánh xuống, lão tử nếu muốn sửa trị ngươi, cũng có thủ đoạn có thể làm cho ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!

"Hạ Tầm lo sợ không yên nói:"Thập Tam Lang chớ có tức giận, ta... ta...

"Trương Thập Tam giận không kềm được nói:"Lăn ra đây!

"Hạ Tầm cuống quít từ trong hồ nước đứng lên, một bước bước ra."Mặc quần áo vào!

"Hạ Tầm cuống quít chạy về phía giá móc áo, xốc lên quần áo, lấy ra một cái khăn tắm lớn, Trương Thập Tam đùng đùng nổi giận theo sát phía sau, âm lãnh nói:"Từ giờ trở đi, trừ khi ta không ở đây, ngươi mới có thể tùy cơ ứng biến.

Chỉ cần ta ở đây, chuyện lớn nhỏ đều phải xin chỉ thị, còn dám tự chủ trương, lão tử cho ngươi..."

Vừa mới nói đến đây, bờ vai dày rộng của Hạ Tầm có chút trầm xuống, đột nhiên xoay người, tay phải thò ra, một đạo hàn quang sáng như tuyết thẳng tắp đâm về cổ họng của hắn.

Trương Thập Tam bị dọa cho nhảy dựng, hắn vạn lần không ngờ, Hạ Tầm lại dám hướng về phía hắn động thủ, lại có năng lực hướng về phía hắn động thủ!

Dưới sự ứng phó không kịp, Trương Thập Tam lập tức ngả ngửa người ra sau, chân như sắt, thân như bản, ngả ra như cầu, một thức diệu đến tột đỉnh Thiết Bản Kiều, khó khăn lắm mới tránh khỏi một nhát đâm sắc bén vô cùng này, vốn Thiết Bản Kiều là một loại thủ pháp cực cao minh tránh né ám khí cùng đao thương kiếm kích, một khi không thể tung người lên hoặc hoặc né tránh trái phải, thì đây là thân pháp cứu mạng.

Một thức này dư lực đã hết, thì sau đó đợi địch nhân lui về binh khí lại thì công kích, hắn có thể tung chân bắn ra, thoát thân ngoài trượng, phản kích trở lại.

Nhưng mà một chiêu Thiết Bản Kiều này của hắn tuy tránh được diệu đến tột đỉnh, Hạ Tầm lại căn bản không có động tác rút binh khí về, mắt thấy cánh tay của hắn đâm ra về phía trước đã tận lực, thì mũi nhọn trong tay hắn đã dán sát lấy chóp mũi của Trương Thập Tam mà đâm tới, nhưng cánh tay của hắn nương khí thế lao tới trước chỉ có chút hướng lên trên, cổ tay xoay chuyển áp xuống dưới.

Phốc!

Trương Thập Tam hai chân búng ra, thân thể vừa mới cách mặt đất, cánh tay vừa mới hơi đưa lên của Hạ Tầm đã đồng thời trầm xuống, phốc một tiếng, một lợi khí bén nhọn liền xuyên vào trong ngực bụng của hắn.

Thì ra lợi khí mà Hạ Tầm cầm không phải đao không phải kiếm, mà là một quái binh khí hai đầu đều nhọn, tay hắn nắm cũng không phải chuôi kiếm, mà là bộ phận chính giữa lợi khí này, lúc này đây chỉ cần cổ tay xoay chuyển, là lập tức có thể cải sửa vị trí đâm, đoạt lấy tiên cơ.

Chỉ một tích tắc, thắng bại đã phân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!