Đỗ Minh Trà nhìn Thẩm Thiếu Hàn, trả lời một cách chân thành:
"Những việc mà cô ấy nói tôi đều không biết."
Thẩm Thiếu Hàn: ...
Anh đã lên cơn thịnh nộ rồi, chiếc điện thoại vỡ nát ở trên sàn nhà, màn hình cũng vỡ tung vẫn còn kiên cường đổ chuông.
Đỗ Minh Trà thương tiếc nhìn sang chỉ nhìn thấy hai từ Vương Tinh trên màn hình.
Mặt Biệt Vân Trà tái mét.
Từ phản ứng của Đỗ Minh Trà và Thẩm Thiếu Hàn cô mơ hồ đoán được bản thân đã làm ra một điều khác thường.
Trong lúc căng thẳng, cửa phòng phát sóng được đẩy ra, khắp đầu Vương Tinh đều là mồ hôi cũng không kịp giải thích vội vàng tắt nút phát sóng trước khi nhìn sang ba người trong phòng.
"... Vừa mới phát sóng chương trình," Vương Tinh lắp bắp nói,
"Bây giờ... bây giờ không còn việc gì nữa rồi, tôi đột nhiên hơi khát nước muốn đi vệ sinh..."
Bàn chân như được bôi dầu anh ta nhanh như cắt rời đi chỉ còn lại ba người trong phòng đang rơi vào trầm lặng.
Một lúc lâu sau.
Đỗ Minh Trà:
"Vừa nãy chương trình phát sóng rồi à?"
Thẩm Thiếu Hàn mặt tái mét, sải dài bước chân đi đến trước mặt Biệt Vân Trà.
Biệt Vân Trà bị anh dọa sợ liền nhắm mắt lại ôm mặt, ôm đầu lắp bắp nói: Đừng...
Đỗ Minh Trà cau mày:
"Bạn học Thẩm, anh không thể đánh..."
Thẩm Thiếu Hàn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt u ám đột nhiên vươn tay dùng sức mà giữ lấy cằm của Biệt Vân Trà.
Anh nói:
"Vân Trà, em làm anh quá thất vọng rồi."
Biệt Vân Trà bị anh dọa sợ sắp khóc đến nơi rồi, đáng thương nhìn anh: Học trưởng, em...
Thẩm Thiếu Hàn không nghe cô giải thích, cửa phòng phát sóng lại mở ra, mơ hồ có thể nghe được tiếng xì xào bên ngoài. Có vài học sinh nam hiếu kỳ nhìn vào giữa căn phòng đụng vào ánh mắt của Thẩm Thiếu Hàn liền rụt hết đầu lại.
Tất cả các phòng học của học viện tiếng pháp đều nghe thấy tin tức nóng hổi vừa rồi.
Tất cả.
Tiếng tăm của Thẩm Thiếu Hàn trong học viện không phải nhỏ, vốn dĩ ngành ngôn ngữ sinh viên nữ nhiều hơn nam, mà sinh viên nam tài sắc vẹn toàn lại càng hiếm có.
Mà Thẩm Thiếu Hàn lại có một dung mạo tuấn tú, gia cảnh ưu tú, thành tích luôn nằm trong danh sách đứng đầu, kỹ năng giao tiếp cũng vô cùng tốt.
Thông tin liên quan tới gia cảnh của con người có tầm ảnh hưởng này thì càng nói càng gây chấn động.
Biểu cảm của Thẩm Thiếu Hàn càng lạnh lẽo hơn, anh không nhặt lại điện thoại bị vỡ trên sàn mà sải rộng bước chân rời đi.
Vệt tay rõ nét ở dưới cằm Biệt Vân Trà thì lại không phải do Thẩm Thiếu Hàn bóp quá mạnh tay mà do anh đã quệt đi lớp phấn trang điểm nên mới hiện rõ nét như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!