Chương 38: (Vô Đề)

Quay về vẫn ngồi tàu điện ngầm, đã bàn bạc trước là đến Tụ 13* ăn thịt nướng. Mấy người chơi cả buổi chiều không thấy mệt, nhưng ở trên tàu điện bị chen thành cá mòi đóng hộp thì bị chen mệt rồi.

Điện thoại của Đỗ Minh Trà kêu lên ầm ĩ, cô dùng hết sức bú mẹ mới có thể lấy ra, khó khăn lắm mới bật nghe được.

Tín hiệu rất kém, cô tiếp tục nghe rất lâu, mới nghe rõ, ông cụ đặng muốn dẫn cô đến Thẩm gia làm khách.

"...... Không phải nhà của Thẩm Thiếu Hàn, là anh con nhà bác của nhị gia, Thẩm Tòng Uẩn" Ông cụ Đặng nói

"Ông ta mới có được mấy chậu hoa cúc đắt tiền, mời chúng ta đến thưởng hoa."

Không đợi Đỗ Minh Trà cự tuyệt, ông cụ lại nói:

"Đã sai người đến đón con rồi, hiện tại con vẫn đang ở trường hả?"

Đỗ Minh Trà không còn gì để nói.

Ông cụ càng lớn tuổi, tính cách càng là nói một không nói hai, không để người bên cạnh có cơ hội chất vấn.

Nói cái gì chính là cái đó, mạnh mẽ, hoàn toàn không cho cô cơ hội từ chối.

Nhưng vừa nghĩ đến có thể tạm thời tránh được quan hệ hữu nghị, Đỗ Minh Trà vẫn lựa chọn sẽ đi qua đấy.

Cô đã tính rõ chi phí hôm nay, sau khi campuchia, trực tiếp chuyển vào wechat cho Thời Quang, sau khi đối phương nhìn ra được cô xác thực không có ý định yêu đương, cũng không quấn lấy nhiều.

Điều này cũng khiến cho Đỗ Minh Trà bớt cảm giác tội lỗi hơn rất nhiều.

Cái chuyện

"Buổi tối được mời đến Thẩm gia thưởng hoa" nghe có chút quái quái, càng đừng nói ở trong mắt Đỗ Minh Trà, mấy chậu hoa cúc quý giá đó cho dù là đẹp, nhưng luôn luôn không đến mức phải gọi nhiều người đến như vậy chạy đến ăn cơm chứ?

Đỗ Minh Trà không nhìn thấy nhị gia trong truyền thuyết, chỉ nhìn thấy Thẩm đại gia Thẩm Tòng Uẩn.

Ông ta ngang với tuổi của ba Đỗ Minh Trà, say mê thư họa, giọng điệu hiền lành, lúc nói chuyện không nhanh không chậm, đích thân giới thiệu hoa cúc cho ông cụ Đặng:

"Chậu này gọi là bạch tuyết lục mai*, cách đây không lâu nhị gia giúp tôi mang về; chậu này là lúc chiều cậu ấy vừa mới sai người mang qua, gọi là"bán giang hồng thụ*....."

Đỗ Minh Trà lơ đễnh nghĩ, bán giang hồng thụ cô chưa từng nghe qua, ngược lại từng nghe qua bán trạch trực thụ (cách đọc tiếng trung của Hanzawa Naoki*)

Hanzawa Naoki là bộ phim của đài truyền hình tư nhân có rating dẫn đầu thời Heisei. Bộ phim khắc họa sự hưng thịnh của ngành ngân hàng trong bối cảnh bùng nổ kinh tế sau chiến tranh của Nhật Bản.

Phim (và nguyên tác) lấy tên nhân vật chính Hanzawa Naoki, một nhân viên ngân hàng đấu tranh để tồn tại giữa những mưu mô trong ngành ngân hàng ở Nhật Bản.

Cô cảm thấy Thẩm Tòng Uẩn nhìn có chút quen mắt, nhịn không được nhìn nhiều thêm mấy lần.

A, mắt của Thẩm Tòng Uẩn giống của thầy Hoài, đều là cái kiểu thân thể càng cường tráng, ánh mắt thâm sâu mà dài, mắt hai mí không quá rõ, nhưng lông mi dài mà dày, lúc cười lên nhìn người vô cùng thu hút người.

Đợi chút, không chỉ có mắt, cẩn thận nhìn kỹ, sống mũi cao này cũng giống như đúc ra từ một khuôn, chỉ là thầy Hoài trẻ tuổi hơn, làn da cũng tốt hơn, giống như phiên bản cao cấp hơn của Thẩm Tòng Uẩn……

Thẩm Tòng Uẩn cười: Đỗ tiểu thư?

A Đỗ Minh Trà giống như vừa tỉnh lại từ trong giấc mơ, cô nói lời xin lỗi:

"Xin lỗi, tôi thấy ông rất giống một người là tôi quen biết."

Ông cụ Đặng cảnh cáo cô:

"Minh Trà, đừng tiếp tục ăn nói linh tinh ở trước mắt ông cả nữa."

Không sao Thẩm Tòng Uẩn cười một tiếng, rộng lượng nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!