Chương 29: (Vô Đề)

Lúc Biệt Vân Trà gọi Thẩm Thiếu Hàn ra, lấy cớ là bệnh tình của mẹ chuyển biến nặng.

Mẹ của cô ta bị ung thư dạ dày, may mắn là phát hiện sớm.

Bây giờ đang dùng liệu pháp nhắm trúng đích trong điều trị ung thư.

Biệt Vân Trà không hề có giấu diếm tình huống trong nhà, mà sau khi Thẩm Thiếu Hàn biết được chuyện này, cũng đảm đương việc trả viện phí cho mẹ của cô ta.

So với công tử hư hỏng trong miệng người ngoài đó không giống, chí ít, Biệt Vân Trà tiếp xúc với Thẩm Thiếu Hàn luôn tốt hơn rất nhiều so với Vương Tinh.

Lúc Biệt Vân Trà ngầm ám chỉ bản thân có thể để anh tiến thêm một bước nữa, Thẩm Thiếu Hàn cũng trực tiếp từ chối.

Không hề có ý đồ gì với cơ thể của Biệt Vân Trà.

Biệt Vân Trà bởi vì anh không chỉ yêu mỗi cơ thể của mình mà vui vẻ, nhưng cũng lại thấp thỏm không yên.

Sợ Thẩm Thiếu Hàn biết được người lúc đầu cùng anh dịch thơ là Đỗ Minh Trà.

Đặc biệt là tối hôm nay sau khi Đỗ Minh Trà kinh diễm nổi bật, Biệt Vân Trà hoàn toàn đứng ngồi không yên, cô ta bắt buộc thể hiện vẻ yếu ớt phù hợp để xác nhận.

Xác nhận Thẩm Thiếu Hàn vẫn thuộc về cô ta.

".... Mẹ em mấy ngày nay không ăn được mấy" Biệt Vân Trà khóc, thấp giọng nức nở

"Em rất sợ sẽ mất đi mẹ, bà gần đây còn hỏi em, sao anh không đến….."

Gần đây có chuyện Thẩm Thiếu Hàn nói.

"Lúc trước bác sĩ chẳng nói bệnh tình đã ổn định rồi sao?"

Biệt Vân Trà lại chuyển chủ đề:

"Thế thứ 7 tuần này anh sẽ đến thăm mẹ chứ?"

Cô ta biết sắp đến sinh nhật của Đỗ Minh Trà rồi.

"Hôm đó không được, anh cùng người của nhị gia đi làm việc."

Biệt Vân Trà thở nhẹ một hơi.

Khóe mắt thấy Đỗ Minh Trà ở cách đó không xa, tâm vừa động, lập tức úp sấp vào lòng của Thẩm Hoài Dữ.

Vừa cảm nhận được đối phương có ý định đẩy mình ra, cô ta rơi nước mắt:

"Thiếu Hàn, nếu như mẹ em cũng không còn, em thật sự cũng chỉ còn có anh thôi…."

Cơ thể của Thẩm Thiếu Hàn cứng ngắc.

Anh ta không nói gì cả.

Mà Biệt Vân Trà thấy Đỗ Minh Trà nhìn qua, cậu ta đang cùng với người bên cạnh nói gì đó.

Trực tiếp đi qua đây.

Trên mặt của Đỗ Minh Trà không rõ vui buồn, giẫm lên lá cây rơi, ung dung kiên định nhìn thẳng vào bọn họ.

Không hề có chút oán hận.

Thẩm Thiếu Hàn Đỗ Minh Trà bình tĩnh gọi tên anh ta Nói chuyện chút?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!