Thẩm Hoài Dữ không nói, hai tay của anh khép vào nhau, vẻ mặt bình tĩnh: Yên tĩnh chút.
Cố Nhạc Nhạc lẩm bẩm một tiếng, thành thật ngồi trên ghế, xem Đỗ Minh Trà trên sân khấu, đầu quả dưa xoay một cái, nghĩ muốn rủ rê Thẩm Hoài Dữ:
"Hoài Dữ, chúng ta đi xem Minh Trà đi, được không? Thẩm Hoài Dữ không nói. Cố Nhạc Nhạc vẫn đang xin xỏ Thẩm Hoài Dữ:"Hoài Dữ, Hoài Dữ, chúng ta đi xem đi mà~Sau sân khấu cấm người ngoài trường đi vào
"Thẩm Hoài Dữ không nhân nhượng"Đây là trường học, con bắt buộc phải tuân thủ quy định của trường học.
"Cố Nhạc Nhạc lẩm bẩm một tiếng:"Thế cậu nói đi lấy quần áo không phải được sao? Vừa nãy cậu tặng cho Minh Trà nhiều bộ như vậy, cô ấy nhất định không mặc hết, thì mượn lý do này nói phải lấy lại mấy bộ thừa lại….
Đợi lúc nữa mẹ sẽ đến đón con rồi, con lại không thể nói chuyện với Minh Trà, không có cơ hội….
"Thẩm Hoài Dữ nghiêng mặt nhìn cậu nhóc:"Con muốn nói gì với cô ấy?Không nói với cậu!
"Cố Nhạc Nhạc cây ngay không sợ chết đứng làm nũng:"Tóm lại là để con và Minh Trà gặp mặt đi mà~Hoài Dữ~"
Cánh tay của Thẩm Hoài Dữ bị cậu nhóc lắc qua lắc lại, khóe mắt đột nhiên nhìn thấy Biệt Vân Trà.
Dưới ánh mắt của quần chúng, cô ta coi như chỗ không có người, vẫn lễ phục, từ chỗ lối đi đi về phía khu vực khán giả, trực tiếp đi đến trước mặt Thẩm Thiếu Hàn.
Không biết hai người nói cái gì, Thẩm Thiếu Hàn đứng dậy đi theo Biệt Vân Trà, hai người một trước một sau đi ra ngoài.
Đứng cách bọn họ không xa, ông cụ Đặng đội mũ đen, vừa kéo mũ xuống, vừa ngẩng cao đầu, cố gắng xem cuộc thi.
Bóng lưng hơi còng, từ sau lưng nhìn vào, chính là một người ông bình thường, âm thầm đến xem cháu gái thi đấu.
Cố Nhạc Nhạc vẫn đang đong đưa tay anh, bộ dạng như kiểu Thẩm Hoài Dữ không đồng ý mình thì sẽ quấn lấy anh đến chết mới thôi vậy.
Thẩm Hoài Dữ chân dài, Cố Nhạc Nhạc ôm chân anh, ý đồ chơi xấu:
"Hoài Dữ, cậu nếu không đồng ý, con tối này sẽ không ngủ——"
Được.
Đột nhiên đạt được mục đích, không ngờ rằng anh lại đồng ý dứt khoát như vậy, Cố Nhạc Nhạc ngây ngốc một chút: Hả?
Đi thôi Thẩm Hoài Dữ nói
"Cậu bảo Minh Trà đem mấy cái váy còn lại ra."
Cố Nhạc Nhạc còn cho rằng Thẩm Hoài Dữ sẽ dẫn mình đi đến cửa sau, ai biết Thẩm Hoài Dữ dắt cậu nhóc đến khu rừng tình nhân bên cạnh, lá xanh tươi tốt, kêu xào xạc.
Trong rừng cây có rất nhiều cặp đôi tình nhân đang ngồi trên ghế, Cố Nhạc Nhạc cảm thấy bản thân hình như là nhìn thấy Thẩm Thiếu Hàn.
Nhưng nhìn không rõ, cậu nhóc chỉ nhìn thấy hai bóng người dính lại rất gần nhau, nhỏ giọng nói chuyện.
Nhìn nhiều mọc mụn mắt.
Cố Nhạc Nhạc lắc lắc đầu, nghe thấy Thẩm Hoài Dữ gọi điện thoại cho Đỗ Minh Trà:
"Minh Trà, còn thừa mấy cái váy, cô hiện tại có thể mang ra đây không?"
Không nghe rõ cô nói cái gì.
Ừ Thẩm Hoài Dữ nói
"Đúng vậy, trừ cái cô đang mặc, nhưng cái khác tối nay phải trả lại."
Trong lòng Cố Nhạc Nhạc nghĩ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!