Lúc cuối tuần Đỗ Minh Trà xin nghỉ, nói thứ 2 có cuộc thi.
Không hề giấu giếm bọn họ.
Cố Nhạc Nhạc ồn ào rất lâu, cứng mềm đều dùng, một khóc hai náo ba muốn nhảy, khó khăn lắm mới kéo được Thẩm Hoài Dữ ra ngoài.
Lúc Đỗ Minh Trà tham gia diễn tập, bọn họ ngồi ở chỗ hàng ghế khán giả.
Lúc đèn rơi xuống, Cố Nhạc Nhạc bị dọa kêu lên, Thẩm Hoài Dữ đứng dậy.
Sau khi nhìn thấy Đỗ Minh Trà không bị đụng vào, lúc này Cố Nhạc Nhạc mới nhẹ thở ra một hơi, xin Thẩm Hoài Dữ đi qua xem xem, lần này Thẩm Hoài Dữ không hề từ chối.
Hai người một lớn một nhỏ, tránh né nhân viên, đi vào phía sau sân khấu.
Lúc Thẩm Hoài Dữ gõ cửa, Cố Nhạc Nhạc ôm lấy chân anh, căng thẳng lo lắng nhìn ngó xung quanh, lo lắng có người đi qua đuổi bọn họ đi.
Đầu tiên không có ai đáp lại, yên tĩnh.
Thẩm Hoài Dữ đang chuẩn bị lại gõ tiếp lần thứ hai.
Đỗ Minh Trà không đeo khẩu trang, trên mặt trang điểm đột nhiên mở cửa ra.
Thẩm Hoài Dữ bất ngờ nhìn thấy rõ một khuôn mặt xinh đẹp long lanh của cô.
So với bức ảnh hôm đó xem thì càng chân thực hơn, sáng rõ hơn.
Cô không phải màu xám, cũng không phải bóng dáng xinh đẹp vô tình chụp được trên bức ảnh.
Mà chân chân thực thực, sinh động sắc màu đứng ở trước mặt anh.
Giống như đôi tay đang bị anh nắm lấy lúc này, có độ ấm, có tim đập, có hít thở, sống động, anh có thể chạm vào cô và nhìn thấy được.
Cũng là duy nhất.
Giống như con sói xám ẩn mình ở sâu trong hang tối, bụng đói ục ục, cuối cùng cũng bắt được một con mồi béo xinh đẹp ngon miệng.
Một giây tiếp theo yết hầu của cô sẽ bắt cắn đứt.
Đỗ Minh Trà bị ánh mắt mất khống chế của Thẩm Hoài Dữ dọa sợ, buông tay ra, khuôn mặt không chút bảo vệ xuất hiện ở trước mặt anh.
Vết sẹo nhỏ ở trên yết hầu của Thẩm Hoài Dữ động đậy lên xuống.
Như cũ không có buông ra.
Đỗ Minh Trà thử rút tay ra:
"Thầy Hoài, anh làm tôi đau."
Giọng nói có chút mất tự nhiên, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt của Thẩm Hoài Dữ, giống như đang trốn tránh.
Cô sợ.
Vì ánh mắt và sự động chạm của anh.
Ánh mắt của Thẩm Hoài Dữ tối đen.
Buông tay, anh nhìn vết đỏ nhỏ trên má của Đỗ Minh Trà.
Lúc nãy đèn rơi xuống, mặt của Đỗ Minh Trà bị đồ trang trí trên mặt cọ nhẹ một cái, ở bên tai phải, may mà cách lớp khẩu trang giảm lực va đập, chỉ cọ ra vết đỏ nhỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!