Chương 25: (Vô Đề)

Đỗ Minh Trà từ trong mơ tỉnh lại, nghe thấy Hoắc Vi Quân đang đè giọng nói chuyện.

"Hai người các anh cứ nằm trên giường như vậy, còn la hét với tôi cái gì?" Hoắc Vi Quân cười lạnh

"Anh coi tôi là đứa trẻ lên ba à? Sao không nói hai người các anh không mặc đồ là vì ủng hộ hàng nội?"

Không biết bên kia nói mấy lời gì đó, cô ấy lại lạnh giọng nói:

"Sau này đừng gọi điện thoại cho tôi, cũng đừng để tôi nhìn thấy anh, mệt người."

Điện thoại kết thúc, Hoắc Vi Quân hít một hơi thật sâu, nhìn thấy Đỗ Minh Trà mắt vẫn đang lim dim, hỏi: Làm ồn đến cậu à?

Không có.

"Hai hôm nay cậu đi làm thêm có phải mệt chết rồi không?" Hoắc Vi Quân đau lòng nhìn Đỗ Minh Trà bọng mắt thâm quầng, giọng nói dịu dàng:

"Nếu không thì buổi tối xin nghỉ một hôm? Nghỉ ngơi một chút?"

Thôi Đỗ Minh Trà vươn vai

"Đứa trẻ đó thật ra rất dễ dạy bảo, không mệt."

Lúc đầu Cố Nhạc Nhạc phản nghịch, mấy ngày sau biểu hiện đều rất tốt, chính là vẫn có tật xấu của đứa nhỏ, không đủ kiên nhẫn, học một lúc thì muốn chơi.

Mẹ của cậu nhóc cô Cố Dĩ Lệ đã cố ý gọi điện thoại của Đỗ Minh Trà, không yêu cầu cậu nhóc học quá nhiều, chỉ cần nó chịu học là được rồi.

Giống hệt như lúc đầu Thẩm Hoài Dữ nhắc nhở cô.

Buổi chiều không có tiết, Hoắc Vi Quân đặc biệt đưa Đỗ Minh Trà quay về nhà mình chọn lễ phục.

"Ngược về hai năm trước, dáng người của tớ với cậu xấp xỉ như nhau" Hoắc Vi Quân ở trong không khí khoa chân múa tay

"Chỉ cần cậu không ghét bỏ phong cách cũ."

"Làm sao có thể ghét bỏ được?"

Đỗ Minh Trà cười

"Cậu có thể giúp tớ đã là rất tốt rồi."

Lúc đầu Đỗ Minh Trà vừa mới báo danh, cô còn nghĩ mặc áo sơ mi bình thường.

Cô chỉ mặc váy đúng một lần, còn là do mẹ cô tự mình làm. Vì để tặng quà cho cô chúc mừng 18 tuổi trưởng thành, ba cô còn đặc biệt dán thông báo, đóng cửa cửa hàng, dừng bán một ngày, lái xe dẫn hai mẹ con cô đi chơi.

Cũng là lần cuối cùng Đỗ Minh Trà mặc nó.

Gia cảnh nhà Hoắc Vi Quân giàu có, cô ấy có một căn phòng riêng để quần áo rộng khoảng 90m, xếp đầy đồ.

Những bộ quần áo mua sắm lúc trước, bây giờ không hợp với dáng người hiện tại tất cả đều được sắp xếp gọn gàng trong tủ sâu nhất.

Tùy ý chọn!

Hoắc Vi Quân ngang ngược vẫy tay

"Nhìn thấy thích bộ nào thì cầm bộ đó đi."

Giọng điệu bá đạo như kiểu

"cho cậu thẻ đen, tùy ý quẹt".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!