Đỗ Minh Trà co tay lại.
Trong đầu đầy chữ Oh no.
Chẳng lẽ trước đó anh ở trong phòng lịch sử?
Cô thành khẩn xin lỗi:
"Xin lỗi, tôi không nhìn rõ, dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên tôi sờ người khác."
Không sao Thẩm Hoài Dữ văn nhã lịch sự, bình tĩnh tiếp nhận,
"Tôi cũng không phòng ngừa, dẫu sao thì đây cũng là lần đầu tiên bị người khác sờ."
Đỗ Minh Trà: .......
Mặc dù người này trả lời rất lễ độ, nhưng vì sao cô nghe thấy lại có chút ói máu nhỉ.
"Thầy Hoài, thầy hiện tại có thể giúp tôi một việc được không?" Đỗ Minh Trà hỏi
"Hiện tại mắt của tôi nhìn không được rõ, thầy có thể dẫn tôi đến phòng vệ sinh ở tòa nhà dạy học được không? Tôi muốn rửa mặt."
Thẩm Hoài Dữ cũng không có trả lời lại.
5 giây sau, Đỗ Minh Trà cảm thấy có cái gì đó chạm vào tay của cô, cô vô thức nắm chặt.
Cách lớp áo sơ mi, cô tiếp xúc với độ ấm của cánh tay anh.
Cùng lúc đó đầu ngón tay cảm nhận được chất áo sơ mi nhẵn mịn, cô ngửi được một mùi hương thanh mát từ cây cỏ như có như không trên người anh.
Trong đầu của Đỗ Minh Trà đột nhiên nảy ra một ý nghĩ——
Tại sao một người đàn ông trưởng thành lại lựa chọn nước hoa vị xoài, vị dứa vậy? Là bởi vì cây xanh á nhiệt đới vẫn chưa đủ cao, mùi vị vẫn chưa đủ cao cấp sao?
Nắm cho chắc Anh nói Cô bé mù.
Đỗ Minh Trà khách khí trả lời:
"Thầy Hoài, đi được rồi."
Bởi vì tổ chức đại hội thể thao vui nên người ở lại tòa nhà dạy học tự học không nhiều.
Đi trên hàng lang dài mà yên tĩnh, gió lạnh thổi vào mang theo hương thơm thoang thoảng của lá cây, Đỗ Minh Trà nắm tay của Thẩm Hoài Dữ mà đi, hai người giống như cá trong biển, ở trong đại dương mang theo mùi hương của thực vật sạch sẽ vào cuối mùa hè chậm rãi tản bộ.
Đỗ Minh Trà đi đôi giày thể thao màu trắng, mũi giày đã bị cọ có chút sờn, cô đi giày màu trắng vô cùng sạch sẽ, thắt nơ bướm.
Thẩm Hoài Dữ cúi đầu.
Anh vừa hay nhìn thấy đỉnh đầu của Đỗ Minh Trà.
Tóc đuôi ngựa có chút lỏng, chất lượng của dây buộc tóc không được tốt, có mấy sợi tóc bướng bỉnh âm thầm chòi ra ngoài, bên cạnh trán còn có mấy sợi tóc tơ rối, xoăn tự nhiên, tóc ở rìa trực tiếp ngăn chặn ánh mặt trời.
Mái tóc màu đen của cô cũng được nhuộm đủ sắc màu của bột màu, mắt nhắm chặt, khóe mắt còn có dấu vết ẩm ướt, bị bột màu dính vào kímch thích tuyến lệ dẫn đến chả, y nước mắt, làm cho bột màu ở bên cạnh mắt chảy ra đọng lại thành một cái tổ nhỏ.. Truyện đã được dịch và đăng hết tại trang Luvevaland chấm co.
Bạn có thể vào trang của Luv đọc để ủng hộ nhóm dịch cũng như đọc bản chuyển ngữ đầy đủ nhất nhé.
Trên khẩu trang, trên mũi cũng đều dính bột màu, nhìn rất thảm thương. Quần bị rách một lỗ, có máu chảy ra nhưng không nhiều.
Giống như một kẻ ăn xin vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!