Tô Lạp cảm thán nói :
"Xem ra không có chuyện trời sanh chức nghiệp , chỉ có thể dựa vào bản thân a ! Ta thấy tương lai ngươi có hy vọng trở thành thần âm sư rồi . Vừa rồi trên lầu ta thấy ngươi và vị An Nhã tiểu thư kia nói chuyện liên quan đến học viện , có chuyện gì không ?" .
Diệp Âm Trúc trầm ngâm nói :
"Trước tiên đi tìm Hải Dương đã" .
Tô Lạp phì cười :
"Ngươi định làm gì ? Chẳng lẽ trời hôm nay sẽ có bão a ?" .
Diệp Âm Trúc mặt đỏ lên , hơi giận nói :
"Ngày hôm qua không phải ta cố ý . Giờ ta đi tìm Hải Dương vì chuyện gương mặt của nàng" .
Tô Lạp sững sờ , kinh ngạc nhìn Diệp Âm Trúc :
"Vì chuyện gương mặt ư ? Hải Dương vì chuyện này đã rất thương tâm rồi , chẳng lẽ ngươi định" bỏ đá xuống giếng
"sao ? Thật ra nếu gương mặt của nàng ta không bị thương thì dám chắc là tuyệt sắc mỹ nữ" . ( bỏ đá cuống giếng có ý nghĩa đại loại như chọc ngoáy thêm vào nỗi đau của người khác )
Diệp Âm Trúc tức giận nói : Ta là loại người bỏ đá xuống giếng
"sao ? Huống chi , để đánh giá một nữ tử có đẹp hay không , không thể chỉ dựa vào gương mặt . Một nữ tử cho dù gương mặt có đẹp đến đâu mà tâm địa xấu xa thì cũng giống như sửu nữ ( loại con gái vất đi )" .
Tô Lạp sắc mặt hơi đổi , hỏi :
"Vậy rốt cuộc ngươi tìm Hải Dương làm gì ?" .
Diệp Âm Trúc đáp :
"Ta muốn thử xem có thể giúp nàng trị liệu được hay không . Ta thấy tâm tình Hải Dương lạnh như băng nguyên nhân là do vết thương trên mặt . Nữ tử mà bị hủy dung nhan chắc là đau khổ lắm . Với phương pháp của ta, gương mặt của nàng ấy có cơ hội hồi phục được" .
Tô Lạp ngơ ngác nhìn Diệp Âm Trúc : " Ngươi nói ngươi có thể trị liệu được ? Gương mặt của Hải Dương cho dù quang minh hệ ma pháp sư tối cường đại cũng không thể trị liệu được a ! Ngươi chắc không biết về gia tộc của Hải Dương . An thiết lạc đề gia tộc là một trong tam đại gia tộc của mễ lan đế quốc .
Ông nội của Hải Dương là tử tinh long kỵ tướng còn lại của mễ lan đế quốc
- nguyên soái Tây Đa Phu . Tây Đa Phu nguyên soái có hai người con trai mà trưởng tử chính là cha của Hải Dương . Mẹ của Hải Dương là muội muội của mễ lan hoàng đế Bối Lỗ Tư Khoa Ni .
Bọn họ chỉ có một nữ nhi duy nhất , nói cách khác Hải Dương là hoàng thân quốc thích . Cho dù tướng mạo của nàng đối với gia tộc không mấy quan trọng , nhưng cũng đã mời rất nhiều y sư giỏi nhất tới trị liệu . Ta xem ngươi không có cơ hội thành công đâu .
Ngươi không cần vì chuyện hôm qua mà nhọc công như vậy
". Diệp Âm Trúc than nhẹ một tiếng , nói :" Trong trận đấu ngày hôm qua , khi nhìn thấy gương mặt của nàng ấy , ta đã muốn thử trị liệu một lần giúp nàng . Mà cách trị liệu của ta rất khác người , cho dù có một tia cơ hội mỏng manh cũng không nên buông tha a !
Ngươi định để nàng ấy sống mà như chết , cả đời thống khổ ư ?
". Tô Lạp nhìn thật sâu vào mắt Âm Trúc rồi nói :" Âm Trúc , ta thấy ngươi đích thị là một thằng ngốc . Bất quá lại là một thằng ngốc đáng yêu . Ta sẽ cùng đi với ngươi xem sao , không các ngươi cô nam quả nữ thật không thuận tiện " .
Khi hai người bọn hắn trở về mễ lan học viện thì trời đã tối . Hai người trước hết ghé qua thực đường ( nhà ăn ) ăn bữa tối , sau đó mới đi đến ký túc xá của thần âm hệ đệ tử .
Diệp Âm Trúc và Tô Lạp đều không biết Hải Dương ở đâu , bất quá ngoại trừ phòng của Diệp Âm Trúc , thần âm hệ đệ tử đều cúng ở một chỗ , như vậy cũng tiện đi tìm .
"Ý ! Kia không phải là Diệp Âm Trúc sao ? Sao ngươi lại tới đây ?" . Diệp Âm Trúc và Tô Lạp vừa đến thần âm hệ túc xá khu , đã thấy Tuyết Linh . Lúc này Tuyết Linh đang ngồi chải tóc trước cửa khu ký túc xá , bộ dáng xem chừng chuẩn bị đi nghỉ .
"Ta tới để tìm Hải Dương . Tuyết Linh , ngươi biết nàng ấy ở phòng nào không ?" .
Tuyết Linh cười hì hì , nói :
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!