Chương 15: Tấn cấp quyết tái

"Oa , thủ trạc thật đẹp . Bao nhiêu tiền đấy ?" Tô Lạp hai mắt như tỏa ánh sáng của kim tệ .

Diệp Âm Trúc cười khổ nói :

"Ngươi chỉ biết đến tiền ."

Tô Lạp hừ một tiếng , nói :

"Tiền không phải vạn năng , nhưng không có tiền thì vạn vạn điều không thể . Không có tiền chúng ta ăn cái gì ? Tại sao ngươi chỉ là một đứa nhỏ lại được sở hữu một thủ trạc nhỉ ?" . Đột nhiên hắn như nghĩ được cái gi đó , mở to hai mắt , nói :

"Ngươi sẽ không nói rằng thủ trạc chính là vũ khí hôm nay ngươi thi triển nhé ?"

Diệp Âm Trúc mỉm cười , nói : Ngươi tự xem đi . Vừa nói xong , cổ tay Âm Trúc nhẹ nhàng rung lên , nhất thời quang mang xanh biếc của thủ trạc lóng lánh , trong nháy mắt kéo dài rồi biến thành một bích ti tuyến dài ba trượng , bị đấu khí màu vàng nhạt khống chế trong không trung , không ngừng biến đổi thành các loại hình thái , tạo một cảm giác kì dị vô cùng .

Tô Lạp giật mình , đưa tay nắm lấy bích ti trong không trung , phát hiện bích ti so với sợi tóc thô hơn một chút , nơi tay tự nhiên sinh ra cảm giác ôn nhuận . Lấy tay bẻ thử , bích ti không có phản ứng gì , cực kì cứng cỏi .

Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng cử động , bích ti tuyến trở về quấn quanh cổ tay , biến lại thành thủ trạc .

" Vật này có xuất xứ từ địa phương có tên là Bích không hải thuộc A tạp địch á vương quốc . Bích không hải chính là một rừng trúc rộng lớn . Tại chính giữa có một gốc chi trúc là hạch tâm của Bích không hải , mỗi một trăm năm mới sinh trưởng , tăng thêm một tấc , chính là bích ti .

Có thể nói nó là một trong những vặt cứng cỏi nhất trên thế giới , hơn nữa , trong đó còn có chứa rất nhiều năng lượng thuần khiết

". Âm Trúc nói . Tô Lạp há hốc mồm :" Một trăm năm một tấc .

Bích ti này chừng ba trượng , vậy chẳng phải là ba ngàn năm ?

". Diệp Âm Trúc mỉm cười" Đúng vậy ! Bởi vì thế tánh mạng lực trong nó mới cực nhiều . Ngươi không nên xem nó là một tế ti ( sợi tơ nhỏ bé ) . Nó vừa có thể mềm , vừa có thể cứng , rất hữu dụng , thậm chí có thể phá đá .

Độ sắc bén của nó không thua bắt kì một loại vũ khí nào "

Thật ra bích ti này chính là trúc tông chi bảo . Diệp Âm Trúc trời sinh tám ngón , do đó không thích hợp luyện kiếm . Ông nội Diệp Ly của Âm Trúc đã phải trải qua hơn mười năm nghiên cứu , dựa vào trúc tông vũ kĩ mới nghĩ ra một binh khí đặc thù phù hợp với Âm Trúc là bích ti .

Năm đó Tần Thương cùng Diệp Ly ước định , mười năm đầu không nên truyền thụ võ công cho Diệp Âm Trúc . Diệp Âm Trúc rời bích không hải khi mười sáu tuổi . Từ năm mười tuổi đến lúc đó , bích ti đã là vũ khí của Âm Trúc . Ngoại trừ tu luyện xích tử cầm tâm , Âm Trúc tập sử dụng bích ti làm vũ khí .

Với hoàng cấp sơ giai trúc đấu khí làm gốc , là Trúc tông đệ tử đích truyền , khả năng lĩnh ngộ của Âm Trúc so với người thường cao hơn rất nhiều . Mặc dù sử dụng bích ti không thể đạt đến cảnh giới cao nhất , nhưng do chính Diệp Ly truyền thụ nên Âm trúc đã có thể thi triển hết trúc tông vũ kĩ .

Hôm nay phải đối mặt lục long Phỉ Phỉ với tốc độ cực nhanh , Âm Trúc không thể dùng âm công đối kháng , bất đắc dĩ mới phải sử dụng vũ kĩ lần đầu tiên .

Nếu không phải vì bích ti cứng cỏi , sắc bén , đối phó với lân giáp của lục long khó có thể làm nó bị thương !

"Nguyên lai ngươi là ma vũ song tu , hoàng cấp đấu khí a ! So với ma pháp , chắc vũ kĩ của ngươi mạnh hơn nhiều" . Tô Lạp nhìn bích ti trên tay Diệp Âm Trúc , trong mắt hiện lên một tia khác thường .

Diệp Âm Trúc mỉm cười , không nói , về năng lực của chính mình phải bí mật . Mặc dù rất tin tưởng vào Tô Lạp nhưng đây là vấn đề không thể dễ dàng nói ra . Đúng lúc đó , tiếng đập cửa đột nhiên vang lên .

"Đã trễ thế này , người nào còn đến vậy ? Chẳng lẽ Hải Dương vừa đi đã quay lại ?" . Tô Lạp tuy cảm thấy kì quái nhưng vẫn đứng dậy ra mở cửa .

Một người mặc pháp bảo màu trắng từ bên ngoài đi đến , vừa vào cửa đã hỏi :

"Diệp Âm Trúc thế nào rồi ?" .

"A , Ny Na hệ chủ , ngài hảo . Âm trúc đã tỉnh rồi" . Tô Lạp vội vàng tránh qua để Ny Na vào nhà .

"Ny Na nãi nãi , người sao lại tới đây ?" . Diệp Âm Trúc vội đứng lên , nhường cho Ny Na ngồi xuống giường . Ny Na ôn nhu nhìn Âm Trúc , qua ánh mắt hắn có thể thấy hắn cơ bản đã hồi phục .

"Ngươi không có thương tích ? Như vậy là tốt rồi . Thật không biết thân thể ngươi làm từ cái gì đây !" . Thấy Diệp Âm Trúc không có việc gì , nàng thở phào nhẹ nhõm .

DIệp Âm Trúc gãi gãi đầu :

"Ta cũng không biết tại sao lại khôi phục nhanh như vậy" . Trong miệng mặc dù nói như vậy nhưng hắn không khỏi nhớ tới giấc mơ , mơ hồ có cảm giác việc thân thể của mình hồi phục nhanh với giấc mơ kia tựa hồ có quan hệ .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!