[5]
Các thầy cô dạo này hay thắc mắc tại sao học sinh hạng 1 và hạng 2 mỗi khi có thời gian rảnh thì đều luôn chạy đến văn phòng, trước nay đâu thấy các em tích cực đến như vậy.
Cô chủ nhiệm 12A1 vui vẻ nhấp một ngụm trà, nói.
「Quả nhiên năm học 12 thì mọi chuyện đều đổi khác, so với trước đây thì hai đứa nhỏ đấy học hành chăm chỉ hơn rất nhiều.
Ban Xã hội chúng tôi có thể đặt hy vọng vào Thanh Hoa, Bắc Đại.」
Cầm trên tay xếp bài tập, tôi gõ gõ cửa văn phòng, nghiêng nghiêng ngả ngả đi đến đặt trên bàn của thầy Toán.
Giang Dư theo sát phía sau, trên tay cầm một xấp giấy.
Tôi đếm số lượng bài tập, nhưng sự chú ý luôn đổ dồn lên người cậu ấy.
「Thưa thầy, bài tập thầy giao em đã làm xong rồi ạ.」
Thầy Toán đẩy cặp mắt kính, dò đáp án bài tập của cậu ấy, tôi lặng lẽ kiễng chân lên rồi nhích đầu lại gần hơn nhưng Giang Dư liếc nhìn tôi rồi lấy tay đẩy đầu của tôi về.
Quỷ hẹp hòi, không cho coi thì thôi.
「Ồ, Hạ Di, em cũng đến đây nghe giảng đi.」
Tôi mỉm cười, đắc ý liếc nhìn Giang Dư, sau đó không khách khí mà đẩy cậu ấy sang một bên.
Giang Dư bất đắc dĩ phải nhường chỗ cho tôi, nhỏ giọng thi thầm bên tai tôi.
「Giả vờ giả vịt.」
Tôi không chút khách sáo mà nhỏ giọng đáp trả lại.
「Bụng dạ hẹp hòi.」
Giang Dư:「Không làm mà đòi có ăn.」
Tôi:「Miễn là có thể nghe được.」
Giang Dư:「Cái này đâu phải thành ngữ?」
「Hai em đang thầm thì gì đấy, có còn muốn nghe nữa hay không?」
Tôi điều chỉnh lại sắc mặt, cùng Giang Dư đứng ngoan ngoãn tập trung nghe thầy giảng đề.
「Thầy ơi, chỗ thầy còn đề nào hay hay không, có thể cho em được không ạ.」
「Thầy ơi, em cũng muốn.」
Khá lắm, cạnh tranh nội bộ đúng không.
Thầy Toán mỉm cười đến híp cả mắt, lần lượt đưa cho tôi và Giang Dư đề thi, lại còn nói rằng đây là đề thi dự đoán trước, bảo tôi và cậu ấy phải nên suy ngẫm thật kỹ càng.
Sau khi chúng tôi đã đi rồi, thầy Toán bùi ngùi sờ sờ đỉnh đầu thưa tóc của mình, đắc ý đưa mắt nhìn một lượt xung quanh các thầy cô đang nhìn mình.
「Mọi người nhìn xem, có phải môn Toán của tôi mới có thể khơi dậy hứng thú học tập của học sinh đúng không?」
Thầy chủ nhiệm khoa mỉm cười, sắp xếp lại xấp văn kiện trên bàn.
「Nhìn bóng dáng đó, rất xứng đôi.」
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!