Chương 1: (Vô Đề)

[1]

Kết quả kỳ thi tháng đầu của khối 12 đã có, tôi lại đứng hạng hai.

Một đám người đứng tụ tập trước bảng xếp hạng thành tích, xôn xao bàn tán kết quả.

「Châu Hạ Di lại đứng thứ hai, thảm hại quá đi hahahahaha.」

「Con nhỏ luôn đứng hạng hai sẽ không khinh thường tao đúng không.」

Nghe những lời trêu chọc của đám người kia khiến tôi bực mình, tôi tính toán chênh lệch điểm số giữa tôi và người đứng hạng nhất.

「Hạng nhất là ai vậy?」

「Bộ đây là ngày đầu tiên cậu đi học ở trường Trung học số 2 hả? Ngoài Giang Dư ra thì còn có thể là ai được nữa, ngôi vị đầu bảng dường như đã được gắn liền với cậu ta rồi.」

28 điểm, so với 681 điểm của Giang Dư thì tôi vẫn còn thua 28 điểm nữa.

Khẽ thở dài một hơi, tôi chen qua đám đông để đi đến cuối hành lang lấy nước ấm rồi đi về lớp.

Khi đi qua 12A1, tôi vô thức đưa mắt liếc nhìn vào bên trong.

Giang Dư yên lặng ngồi bên phía cửa sổ, cặp mắt kính gọng bạc yên vị trên chiếc sống mũi cao khiến cậu ra dáng vẻ thư sinh nho nhã lịch thiệp, trong khi đó động tác xoay bút trên tay lại toát lên vẻ bất cần.

Thậm chí còn không thèm ra ngoài xem bảng kết quả, điều này càng chứng minh rằng người này rất tự tin vào bản thân mình.

Giang Dư hơi chau mày, lật cuốn đề luyện thi Đại học* trên bàn, khi nhận ra tầm mắt của tôi đang nhìn mình thì cậu ấy ngẩng đầu lên nhìn ra phía cửa.

(*) Từ gốc là :

Kỳ thi tuyển sinh Đại học 5 năm mô phỏng 3 năm (53; gọi tắt là /Ngũ Tam): là cuốn sách được xuất bản bởi Đại học Sư phạm Thủ đô và Khoa học Giáo dục, phát hành tháng 6 năm 2008, tổng biên tập là Khúc Nhất Tuyến.

Cuốn sách này chủ yếu tổng hợp nội dung đề thi, phân tích hình thức đề thi và dự đoán đề thi Đại học. (theo Baidu)

Tôi hốt hoảng nắm chặt chai nước, vội vàng quay về lớp của mình.

Đáng ghét thật, vừa học giỏi lại còn đẹp trai như vậy, rốt cục thì Thượng đế đã đóng cánh cửa sổ nào của Giang Dư lại vậy?

Ôm một bụng tức giận quay trở về chỗ ngồi của mình, tôi ngơ ngác nhìn đáp án của các môn thi được phát xuống nằm rải rác trên bàn.

Bên cạnh là cô bạn thân kiêm bạn cùng bàn của tôi, ôm quyển sách của tôi mà tấm tắc cảm thán.

「Cậu đã được hạng hai tận mấy lần, có thể triệu hồi được rồng thần rồi đấy.」

「Đến cậu còn đùa tớ nữa hả, đúng là khuỷu tay xoay ra bên ngoài*.」

(*) Khuỷu tay xoay ra bên ngoài (): Ý của câu này có nghĩa là thiên vị, nghĩ đến quyền lợi của người ngoài chứ không nghĩ đến người trong nhà. (theo Baidu)

「Tớ không có, nhưng tại sao cậu lại có chấp niệm với hạng nhất sâu đậm như vậy. Hạng hai cũng tốt mà, với thành tích này của cậu có thể thi đậu vào cả Thanh Hoa, Bắc Đại.」

「Không phải tớ đã nói với cậu rồi sao, ba tớ đã hứa nếu như tớ đạt hạng nhất thì ông ấy sẽ đến thăm tớ.」

「Haizzz, biết đâu đó chỉ là một câu nói đùa thôi, thế mà cậu lại xem nó như Thánh chỉ ban xuống vậy.」

Tôi tức giận rút tờ đáp án từ tay cô ấy về.

「Chắc chắn là không phải vậy.」

Bởi vì chuyện gia đình mà tôi đã chuyển đến trường Trung học số 2 vào năm lớp 11, trước đó khi còn ở trường cũ thì bất kể trong các kỳ thi lớn nhỏ tôi đều đạt hạng nhất, chưa bao giờ bị thất thủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!