Sau khi kết thúc lần thay đổi tốc độ chạy cuối cùng, Lý Trạch Phân trực tiếp bỏ qua bước chạy chậm và thả lỏng mà đi thẳng xuống, hơi cúi người chống lên lan can, vất vả lắm mới kiềm được tiếng thở hổn hển như sắp chết.
Trước mắt cô như có từng chùm hoa nở rộ, bánh xe máy chạy bộ biến thành 3 cái bóng chồng lên nhau, lắc trái rồi lại lắc phải. Cuống họng cô như bị đèn cồn thiêu cháy, đến cả chân răng cũng cảm thấy đau nhức, đầu lưỡi đã xuất hiện những mùi vị như rỉ sét trong ảo giác.
Có lẽ là vì cơ bắp toàn thân đều bị kích thích mạnh mẽ nên cánh tay mảnh khảnh chỉ toàn da bọc xương thường ngày của cô lúc này cũng đã lộ rõ những đường cong như trong tài liệu giải phẫu, hỗn độn như hô hấp của cô lúc này vậy, cô khẽ run lên, mấy giọt mồ hôi khẽ rơi xuống cùi chỏ, cuối cùng trượt xuống mặt đất.
Chẳng hiểu sao giọt mồ hôi rơi xuống đất lại như phím phát ra trên máy tính vậy, bắt đầu bắt video Lý Trạch Phân đang tạm dừng phải bắt đầu tiếp tục. Cô hít sâu một hơi, cố gắng thả lỏng toàn bộ cơ bắp trên cánh tay để chúng lặng lẽ ẩn xuống làn da trắng nõn.
Lý Trạch Phân đứng thẳng người lên, lấy khăn mặt đang choàng trên cổ giữ trên mặt 3 giây, đến khi buông xuống thì vẻ mặt không hài lòng vì bị ép vận động mạnh đã biến mất hoàn toàn.
Cô đi đến góc tường trong phòng tập, rút ra 3 tờ khăn ướt tẩm cồn rồi quay lại chỗ cũ, nghiêm túc lau qua toàn bộ những thiết bị mình vừa dùng một lần, sau đó mới cầm đồ dùng cá nhân đi đến phòng thay quần áo.
Lúc cô đi ra khỏi phòng thay quần áo thì chỉ còn 10 phút nữa sẽ đến 8 giờ, cũng đúng lúc đụng phải đội trưởng đội hình sự Tể Dịch ngày nào trước khi đi làm cũng đến phòng tập.
A, Tiểu Lý.
Tể Dịch nhìn thấy cô trước, bèn cởi mở lên tiếng chào hỏi.
"Đội trưởng Tể, chào buổi sáng."
Thang máy vừa vặn đã đến, Tể Dịch thò tay chặn cửa lại, ưu tiên cho Lý Trạch Phân bước lên trước.
Lý Trạch Phân không từ chối, bước vào ấn chặt nút mở cửa rồi nói cảm ơn:
"Cảm ơn đội trưởng Tể."
Tiện tay thôi mà. Tể Dịch cười để lộ ra hàm răng trắng loáng,
"Đúng rời, không phải đội điều tra đặc biệt các em đi công tác sao?"
Trong thang máy chỉ có 2 người, nếu im lặng không nói gì thì cũng không tốt lắm, vì vậy Tể Dịch tùy tiện tìm một chủ đề để mở lời.
"Vụ án trước tôi phạm phải một chút sai lầm nên tạm thời bị phạt ở văn phòng sắp xếp lại tài liệu." Trên mặt Lý Trạch Phân bày ra một ít lúng túng như trong lời nói.
À… Nụ cười trên mặt Tể Dịch cứng đờ.
Lý Trạch Phân nở một nụ cười khổ, hơi nghiêng người tránh đi ánh mắt của Tể Dịch, im lặng không nói gì nữa.
Chỉ tiếc Tể Dịch là một người có tính tình quá nhiệt tình, thật sự không chịu nổi nhạt nhẽo, dù thang máy đã gần đến tầng chung của đội điều tra đặc biệt và đội hình sự rồi nhưng anh ta vẫn phải vắt óc suy nghĩ ra vài lời an ủi để nói.
"Tân binh phạm phải sai lầm đều là chuyện bình thường, lúc thằng nhóc Lan Khâm kia mới đến cũng bị thầy của mình mắng rất nhiều đấy. Xử phạt chỉ là hình thức mà thôi, không phải nhắm vào cá nhân ai cả, đừng để trong lòng, ngã một lần khôn một chút được rồi."
Ừm. Lý Trạch Phân khẽ lên tiếng. Nét mặt cô không phải tức giận hay buồn phiền gì hết, chỉ đơn thuần là hơi mất mặt.
Đinh — thang máy đã đến.
Tể Dịch cũng không biết lời khuyên của mình có hiệu quả với Lý Trạch Phân hay không, vì vậy vừa đi ra thang máy vẫn còn muốn nói tiếp.
"Sắp xếp lại tài liệu cũng không phải là công việc nhàm chán vô ích đâu. Khoa học kỹ thuật phát triển, khi xem lại những vụ án trước kia em sẽ phát hiện ra được rất nhiều vấn đề đấy.
Đội điều tra đặc biệt của em phụ trách vụ án cũ, trọng án, ít nhiều đều khoảng cách thời gian rất lớn, vì vậy nắm chắc mốc thời gian sẽ giúp tìm ra được những điểm quan trọng.
Sắp xếp lại, số hóa tài liệu đúng lúc có thể vô tình cải thiện độ nhạy của em ở phương diện này, sẽ giúp ích cho việc điều tra sau này.Hơn nữa, xu hướng tương lai là thiết lập một mô hình quản lý toàn diện, linh hoạt, có hệ thống rộng khắp thông qua Internet, đội điều tra đặc biệt chính là thử nghiệm, tất nhiên cũng phải có kỹ năng trong lĩnh vực này.
Đây là lí do tại sao bọn em rõ ràng là cảnh sát hình sự nhưng lại bị phân công vài việc của phòng hồ sơ đấy. Vụ án trước của bọn em chẳng phải là vụ mất nước kia sao, nếu tất cả Cục điều tra lớn nhỏ trên cả nước thống nhất hơn thì đã không mất 2 3 năm mới sáp nhập vụ án lại được thế này.
"Anh ta vừa nói vừa thò tay vỗ vỗ lên vai Lý Trạch Phân. Lý Trạch Phân cắn đầu lưỡi mới nhịn được bản năng vô thức nghiêng người né tránh. Nhưng bản thân Tể Dịch cũng không ý thức được động tác này của mình khiến đối phương cảm thấy phức tạp đến thế."Tóm lại là em đừng cảm thấy uất ức.
Người trẻ tuổi thì cố gắng làm việc, nghiêm túc tích lũy kinh nghiệm đi. Em chỉ bị điều đi sắp xếp tài liệu thôi, trước kia tôi còn bị Cục trưởng Chu, lúc đó vẫn còn là đội trưởng Chu, bắt ở phòng hồ sơ làm nhân viên khuân vác những 3 tháng trời đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!