Chương 24: Hai đầu tội lỗi (10)

"Tiễn Lương chết rồi."

"Đã xảy ra chuyện gì?" Lan Khâm xoay phắt người lại nhìn Tiêu Lãng Duyệt.

"Đầu tháng 8, ở đập chứa nước sông Hoàng Hà, Lạc Dương phát hiện ra một xác chết. Thi thể bị tổn hại nghiêm trọng, không thể nào phán đoán được chính xác nguyên nhân tử vong, nhưng theo dấu răng thì đã xác định được là Tiễn Lương trước đó đã được báo mất tích vào tháng 6.

Từ kết quả khám nghiệm tử thi có thấy thời gian tử vong rơi vào khoảng tháng 4.

"Tiêu Lãng Duyệt nói,"Tôi vừa mới điều tra những người liên quan đến vụ án cướp của giết người ở khu Tân Hạc, vậy nên mới phát hiện ra vụ án của Tiễn Lương.

Cảnh sát Lạc Dương xếp vụ này vào danh sách án mạng, nhưng đến nay vẫn chưa bắt được hung thủ.Chết vào tháng 4, vậy mà tháng 6 mới báo mất tích à?

"Lan Khâm nhạy bén nhận ra được điểm đáng ngờ. Tiêu Lãng Duyệt:"Sau khi ly hôn, Tiễn Lương một mình ở trong nước suốt 17 năm, vợ trước và 2 đứa con trai đều định cư ở nước ngoài hết rồi.

Bản thân ông ta cũng thường xuyên đi công tác khắp cả nước, rất ít liên lạc với cha mẹ, hai người họ cũng biết công việc của ông ta bận rộn nên không có việc gì quan trọng sẽ không dám quấy rầy, vợ cũ thì khỏi nói đi.

Vì vốn ông ta đã hứa với ông bà tháng 6 sẽ về chúc mừng sinh nhật mẹ mình, hai ông bà lão không tìm được con nên mới báo cảnh sát.Trịnh Bân, Viên Vọng Hải, Tiễn Lương.

Luật sư của bị cáo, bị cáo, chuyên gia nhân chứng.

"Lan Khâm đặt mông ngồi lên phía trước bàn làm việc của Lý Trạch Phân,"Nói trùng hợp thì đúng là trùng hợp không ít. Nhưng nếu không phải trùng hợp mà là một kế hoạch giết người liên hoàn để trả thù thì sao lại liên lụy tới Monica chứ?

Bất luận là vụ án cướp của giết người hay là phiên tòa xét xử thì trong thời điểm đó cô ta vẫn chưa hề tới Đường Quốc mà.Đúng vậy,

"Tiêu Lãng Duyệt đồng ý,"Nếu là người trong nước thì có thể nói đây là ngộ sát. Còn đằng này cô ta từ đầu tới chân đều không phải người Châu Á để có thể ngộ sát được, trừ khi hung thủ bị mù.Lỡ như hắn muốn cố ý giết một người nước ngoài để gây nhiễu loạn điều tra thì sao?

"Mao Lệ không biết từ khi nào đã vào văn phòng, ôm trong tay một túi tài liệu lớn, vừa nói vừa quăng túi tài liệu xuống bàn,"Giết đồng bào vô tội sẽ bứt rứt lương tâm, vì vậy hắn chọn một người nước ngoài.

Cố tình để lại còng tay đã dùng để khống chế những người trước lại là vì muốn dùng DNA dẫn dắt cảnh sát đem mấy vụ này liệt vào án giết người ngẫu nhiên có bao gồm cả người nước ngoài, sau đó đi điều tra những người liên hệ đến các nạn nhân, từ đó chuyển hướng sự chú ý của cảnh sát ra khỏi nạn nhân đúng nghĩa.Chuyện này hơi khoa trương rồi.Lan Khâm lắc đầu,Mục đích giống nhau, giam cầm, mất nước, đồ đạc tùy thân bị lấy đi, tất cả đều trùng khớp. Những người trước sao?

"Lý Trạch Phân chú ý đến một điểm hoàn toàn khác,"Vậy là đã có kết quả kiểm tra DNA trên còng tay rồi sao, không chỉ có một mình Trịnh Bân ư?Đúng vậy,

"Mao Lệ mỉm cười đắc ý xen lẫn chút tự giễu, huơ huơ tài liệu trong tay mình,"Tôi đến để báo cáo chuyện này đây. Xin chúc mừng, phát tài rồi, DNA không những không phải chỉ có mình Trịnh Bân mà tổng cộng có đến 7 người. Nói cách khác thì chúng ta vẫn còn 5 nạn nhân nữa chưa tìm ra.

Đã đối chiếu DNA với kho số liệu rồi, ngoại trừ Trịnh Bân và Monica không phải người Châu Á thì không tìm được dữ liệu trùng khớp. Tất nhiên là cũng không có cả Viên Vọng Hải.Còn Tiễn Lương thì sao?Lan Khâm hỏi.Tiễn Lương?

"Mao Lệ không hiểu câu hỏi, nhìn Lan Khâm rồi lại nhìn Tiêu Lãng Duyệt, sau đó phóng ánh mắt cầu cứu cho Lý Trạch Phân nhỏ tuổi nhất. Lý Trạch Phân kể lại cuộc thảo luận lúc nãy một lần nữa cho Mao Lệ nghe."Được rồi, tôi sẽ đi đối chiếu dữ liệu với bên Lạc Dương, chạy chương trình vài phút sẽ có kết quả ngay.

"Mao Lệ ngáp dài rồi đặt mông xuống ghế,"Nếu Tiễn Lương thật sự là một trong số đó thì vụ án này e sẽ trở thành một vụ liên tỉnh rồi.Ừm…Sao thế?

"Lan Khâm hỏi Lý Trạch Phân. Anh cũng không biết mình lấy đâu ra tự tin mà lại cảm thấy một tiếng"Ừm

"của Lý Trạch Phân nhất định ẩn chứa ý gì đó. Lý Trạch Phân hơi sững sờ."Nghĩ gì thì nên nói ra đi, tiếp thu ý kiến quần chúng chứ.

"Lan Khâm nói, không cho Lý Trạch Phân nửa cơ hội để lùi bước. Lý Trạch Phân đột nhiên được lãnh đạo"xem trọngkhiến cô hơithụ sủng nhược kinh

". Cô cúi đầu xuống, không để ý đến mắt ánh Lan Khâm đang chăm chú nhìn mình, dùng âm thanh cực nhỏ để thốt lên"ý nghĩ

"vừa mới hình thành 1 giây trước của mình."Tôi nghĩ việc hung thủ để lại còng tay có 3 khả năng. Thứ nhất là như chị Lệ nói, để nhiễu loạn điều tra. Thứ hai, là vì hắn đã làm xong, Monica là người cuối cùng, cũng là người sở hữu cái còng, giống như trò chơi thu thập con dấu vậy, nếu việc lấy đi vật tùy thân của nạn nhân chính là lưu lại kỷ niệm cho hung thủ thì cái còng tay kia chính là vật trưng bày kết quả để cảnh sát lưu lại làm kỷ niệm.

"Nói đến đây cô dừng lại như đang sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình."Vậy thứ ba là gì?Lan Khâm hối.Thứ ba, là trái ngược với khả năng thứ nhất. Không phải là để đem vụ án của Monica gộp vào liên hoàn án này mà là đem vụ án của Trịnh Bân gộp vào. Vì nguyên nhân tử vong của Trịnh Bân không phải mất nước, thậm chí từ đầu cảnh sát cũng chỉ gộp vụ này vào tai nạn giao thông bình thường.

Nếu nói việc Trịnh Bân bỏ trốn là một lỗ hổng trong bộ sưu tập hoàn hảo của hung thủ thì cái chết của Trịnh Bân sẽ trở thành một sự cố, lập tức đây sẽ là hành vi phá hoại tác phẩm nghệ thuật của hắn.Hắn không thể chấp nhận được chuyện này, vì vậy đã hao công tổn sức quay lại nhà vệ sinh công cộng để lấy còng tay, sau đó vẽ vời thêm chuyện để kéo Monica vào rồi để lại cái còng ở hiện trường…

"Nói đến đây, Lý Trạch Phân phát hiện ánh mắt Lan Khâm nhìn mình lóe lên một ánh sáng kì dị rồi lập tức biến mất,"Tất nhiên đây cũng chỉ là những suy đoán vô căn cứ của tôi thôi.

"Cô vô thức thay đổi giọng điệu,"Dù sao thì việc giam cầm và vứt xác cũng không thể phác họa rõ nét chân dung tội phạm được.Ừ…

"Lan Khâm cũng ý thức được ánh mắt của mình có hơi kỳ lạ bèn nhanh chóng thu lại cảm xúc,"Có lý." Anh mơ hồ đáp lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!