Bà nội nghiêm mặt:
"Anh đã hứa, nếu Hạ Hạ không đỗ, đất nền đó phải để cho Đại Bảo, không được nuốt lời."
Ba tôi căng thẳng, đưa chiếc Nokia cũ cho tôi: Tra thử xem.
Bác dâu nhai hạt dưa, tỏ ý không tốt:
"Hạ Hạ, mọi người rất quan tâm, bật loa ngoài tra đi."
Tôi biết, kết quả của tôi không chỉ liên quan đến tương lai của mình.
Còn là thể diện của ba, sự vững chãi của mẹ và miếng đất nền gia đình tôi chưa dùng đến.
Tôi hít sâu một hơi, gọi điện tra cứu, nhập số báo danh khắc sâu trong đầu.
Chờ đợi trong hồi hộp, giọng máy móc vang lên.
11
Ngữ văn 121.
Toán 92.
Tiếng Anh 105.
Tổ hợp xã hội 240.
Tổng điểm 548.
Năm đó điểm chuẩn khối D là 523, điểm chuẩn khối A là 578.
Tay tôi run rẩy, tai ù đi.
Nghi ngờ mình nghe nhầm, lại ấn nút lặp lại.
Trong nhà ồn ào, lúc này yên tĩnh không một tiếng động.
Chỉ có giọng máy móc lặp đi lặp lại.
Em gái là người đầu tiên phản ứng, ôm chầm lấy tôi:
"Chị, chị, chị đỗ rồi, chị đỗ khối D rồi, chị vượt điểm chuẩn 25 điểm, chị giỏi quá."
Ba mắt cũng đỏ, cầm ly rượu trước mặt uống cạn, lẩm bẩm:
"Đỗ rồi, thật sự đỗ rồi..."
Mẹ không biết từ lúc nào, đã dựa vào cửa nhà.
Bà quay lưng lau nước mắt, lau rồi từ từ ngồi xuống.
Ba đứng lên đi đến bên bà.
Bà ôm chân ba bắt đầu nức nở.
Ba vỗ vai bà:
"Khóc gì chứ, đây là chuyện tốt mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!