Chương 1: (Vô Đề)

(Văn án)

Các bạn có biết, trước đây trong làng, những gia đình không có con trai thì thê thảm đến mức nào không?

Trong các cuộc họp làng, ba tôi không có phần phát biểu.

Bữa cơm đêm giao thừa, mẹ tôi không được lên bàn ngồi.

Ngay cả khi anh em chia nhà, chúng tôi cũng chỉ được phân căn nhà đất lâu năm, dột tứ phía.

Đến khi tôi năm tuổi, mẹ tôi lại mang thai...

01

Khi sinh tôi, mẹ tôi mất rất nhiều máu, suýt chút nữa không qua khỏi.

Sau đó vài năm, bà không mang thai lại được.

Bà đỡ trong làng nói, phần lớn là do cơ thể bị tổn thương, sau này sẽ không có con nữa.

Năm chia nhà với bác cả, tôi bốn tuổi.

Lúc đó, ba tôi rất tức giận:

"Xây nhà mới, tôi đã bỏ ra phần lớn tiền và công sức, tại sao chỉ được phân căn nhà đất?"

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Bác dâu vén áo cho con bú:

"Các ông không có con trai, cần nhà lớn làm gì?"

"Bà nhìn nhà tôi xem, ba đứa đều là con trai, sau này lấy vợ phải có chỗ ở chứ!"

Bà nội phụ họa:

"Con gái sớm muộn cũng đi lấy chồng, sau này còn phải dựa vào cháu trai để dưỡng già!"

Tinh thần của ba tôi ngay lập tức suy sụp.

Bây giờ nghe có vẻ buồn cười phải không?

Nhưng cháu trai là người nhà, con gái là người ngoài, suy nghĩ này lúc đó rất bình thường.

Ba tôi từ trong nhà chính đi ra, cúi đầu ngồi trên tảng đá lớn trong sân.

Ánh trăng rất sáng, chiếu ra một bóng đen dày đặc bên cạnh ông.

Tôi bước đến, vòng tay ôm lấy cổ ông từ phía sau:

"Ba ơi, sau này con sẽ chăm sóc ba và mẹ."

Ông vỗ vỗ tay tôi, giọng nghẹn ngào:

"Được, Hạ Hạ ngoan lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!