Chương 41: Dũng cảm quên mình

Cả hai tên cướp đều rơi vào trạng thái khẩn trương cực độ, bất cứ lúc nào tinh thần cũng có khả năng sụp đổ.

Họng súng của tên cướp trung niên đã giơ lên, nhắm ngay Đỗ Vũ Phi ở bên ngoài cửa kiếng. Tên cướp trẻ tuổi dựa theo mệnh lệnh của tên cướp trung niên, mắt nhìn chằm chằm vào đám người ngồi chồm hổm trên mặt đất.

Hướng Vãn Tình trốn sau lưng Sở Thiên Thư, trong tay còn giơ chiếc camera cúc áo của cô.

Thời gian cứ thế từng giây từng phút mà trôi qua.

Đỗ Vũ Phi vẫn đứng ở bên ngoài cửa kiếng, xe việt dã mà tên cướp yêu cầu vẫn chậm trễ không thấy bóng dáng.

Đèn trong quán cà phê đột nhiên tắt, tên cướp trẻ tuổi kia không chịu nổi đầu tiên, mũi dao đâm vào thịt, đã thấy máu, hắn kêu to đến khàn cả giọng:

– Tôi đếm một đến ba, xe còn chưa đến, tôi giết người.

Một hồi xôn xao bên ngoài cửa kiếng, âm thanh trấn an của Đỗ Vũ Phi dồn dập truyền tới:

– Không nên kích động, ngàn vạn lần không nên kích động, xe việt dã đã chuẩn bị đủ dầu, chính đang trên đường qua đây, thêm vài phút nữa thì đến quán cà phê. Xin các người không nên tổn thương con tin.

Hướng Vãn Tình thu hồi chiếc máy quay mini, nhẹ nhàng thọt Sở Thiên Thư một cái.

– Gì vậy?

Sở Thiên Thư dùng ánh mắt ra hiệu cô không nên lộn xộn.

Hướng Vãn Tình chỉ chỉ Sở Thiên Thư, vừa chỉ chỉ tên cướp trẻ tuổi, sau đó lại chỉ tên cướp trung niên, lại vừa chỉ chỉ chính mình.

– Cô…

Sở Thiên Thư hơi giật mình, hiểu cô muốn tìm cơ hội ra tay, động tác vừa rồi là đang phân công. Hướng Vãn Tình sao lại có thể có loại ý tưởng mạo hiểm này.

– Dám không?

Hướng Vãn Tình thấp giọng hỏi.

Sở Thiên Thư chần chờ một chút, dùng sức gật gật đầu.

Hai người khẩn trương nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của hai tên cướp.

Xe việt dã vẫn chưa tới, Đỗ Vũ Phi vẫn đang kêu gọi đầu hàng.

Đột nhiên, Sở Thiên Thư đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, nghe thấy được một mùi khai khai của nước tiểu, hóa ra tên cướp trẻ tuổi kia bị ướt quần, toàn thân đều bày ra trạng thái sụp đổ, hắn gào khóc kêu to:

– Đại ca, không nhiều lời với bọn chúng nữa, em đếm đây, một…

Tên cướp trung niên thân mình nghiêng qua bên cạnh, tay trái kéo lại tay cầm dao của tên cướp trẻ tuổi, họng súng ở tay phải chỉ trệch hướng mục tiêu, tầm mắt cũng bị tên cướp trẻ tuổi chặn lại.

Thời cơ ngàn năm có một!

Sở Thiên Thư đẩy Hướng Vãn Tình một cái, gần như cùng lúc, hai người đồng thời xuất thủ.

Chỉ thấy Hướng Vãn Tình ngay tại chỗ lăn một vòng, quét ngang một cước, khiến tên cướp trung niên lảo đảo.

Súng trong tay tên cướp vang lên, viên đạn bắn về phía không trung.

Cùng lúc đó, Sở Thiên Thư nhảy một cái, đánh về phía tên cướp trẻ tuổi kia và cậu bé.

Tên cướp trẻ tuổi sớm đã bị dọa bể mật, dao trong tay lại bị tên cướp trung niên cầm, Sở Thiên Thư nhào tới nhảy bổ lên người cậu bé.

Tiếng súng nổi lên tứ phía, pằng pằng pằng pằng vang dội giống như ngày hội pháo hoa, giằng co hỗn loạn chỉ khoảng năm sáu giây, ngoài cửa lớn, mảng kiếng bị đập trúng nát bấy, đèn toàn bộ sáng lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!