Tên béo hùng hổ nói:
– Chính là ở trong phòng này, rất nhiều người đều nhìn thấy.
Sở Thiên Thư cười, còn nói:
– Ha ha, người anh em, sao cậu không ngồi trong phòng của mình uống rượu, lại đem mông đưa đến phòng chúng tôi chứ?
– Việc này…
Tên béo nhất thời nghẹn lời.
Hoàng Thiên Báo cười tủm tỉm nhìn Khổng Nhị Cẩu.
Sắc mặt Khổng Nhị Cẩu khó coi.
Sở Thiên Thư nhìn Hoàng Lệ nói:
– Hoàng Lệ, cậu ta theo chân cô vào đây. Cô nói đi, có chuyện gì xảy ra vậy?
Hoàng Lệ đã sớm sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cô ta khóc sụt sùi, đứt quãng nói:
– Tôi từ toilet đi ra, cậu ta liền sờ tôi… Chỗ này, còn có chỗ này nữa, tôi sợ tới mức liền sợ hãi chạy về phòng, cậu ta… còn đuổi theo bóp vào chỗ này của tôi.
Hoàng Lệ vừa nói vừa chỉ vào ngực, cái mông và bẹn đùi.
Hoàng Thiên Báo cười hì hì nói với Khổng Nhị Cẩu:
– Nhị ca, nếu đã như vậy thì có phải nên xem là hòa nhau hay không?
Sắc mặt Khổng Nhị Cẩu âm trầm, không nói chuyện.
Tên béo còn già mồm át lẽ phải:
– Nhị ca, tôi mặc kệ, gã đá mông của tôi, tôi phải đá lại.
Khổng Nhị Cẩu nghe xong, cũng không vội không phiền, ném vấn đề lại cho Hoàng Thiên Báo:
– Đội trưởng Hoàng, anh xem, Tần thiếu gia nhà tôi còn rất trẻ con, tôi cũng khuyên không được, anh xem…
Sở Thiên Thư nói:
– Tần thiếu gia, bạn của tôi đắc tội với cậu, tôi nhận lỗi với cậu được không?
Tên béo thật rất không khôn khéo, không hiểu được điểm dừng, gã trừng mắt nhìn Sở Thiên Thư, la ầm lên:
– Được, vậy mày đưa mông cho tao đá hai cái đi.
Cục diện vốn đã hòa hoãn lại bị tên béo vô lý nháo trở lại, lập tức lại trở nên khẩn trương.
Như là đã không đường rút lui, Sở Thiên Thư quyết định cắn răng đánh cuộc một lần, lựa chọn càng thêm cứng rắn, mạnh mẽ.
– Hừ, không thành vấn đề.
Sở Thiên Thư cười lạnh một tiếng, nói:
– Bàn tay bẩn thỉu của cậu sờ soạng vào bạn của tôi, vậy có phải nên chặt xuống hay không?
Tên béo hoảng sợ, giấu tay ra sau lưng, nhìn Sở Thiên Thư như kẻ ngốc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!