Chương 32: Chật vật chạy trốn (2)

Khổng Nhị Cẩu đặt điếu thuốc hút dở trong gạt tàn thuốc, lạnh lùng hỏi:

– Như thế nào, không muốn đi à? Không muốn đi thì anh cũng có thể ở lại.

Sắc mặt Tề Đại Quang lúc trắng lúc xanh, cơ thể co giật, ánh mắt của ông ta đảo qua trên người Triệu Bình Nguyên và Hoàng Lệ, cầm lấy cặp trên ghế.

– Trưởng phòng Tề.

Triệu Bình Nguyên phát ra tiếng thét thê lương.

Tề Đại Quang nhún vai, không quan tâm đến Triệu Bình Nguyên và Hoàng Lệ đang run rẩy, chật vật chạy trốn.

Sở Thiên Thư vẫy tay với Phạm Diệc Binh, ra hiệu y mang đám người Lưu Xuân Na cùng đi.

Lưu Xuân Na huých Sở Thiên Thư một cái.

Sở Thiên Thư lại ngồi ngay ngắn bất động.

Phạm Diệc Binh dắt Lưu Xuân Na, mang theo những người khác nối đuôi nhau mà ra.

– Hả, thật có một kẻ không sợ chết nè.

Tên béo chỉ tay vào Sở Thiên Thư kêu lên.

Khổng Nhị Cẩu ngẩng đầu lên, nhìn Sở Thiên Thư, lạnh lùng nói:

– Người anh em này, tôi khuyên cậu nên ngoan ngoãn đi thôi, ở lại bị đánh trúng thì tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy.

– Hôm nay là tôi mời khách, khách của tôi còn chưa đi, sao tôi lại có thể đi chứ? Nhị ca, nếu tôi cứ như vậy mà đi thì anh nói chủ tiệc như tôi có phải làm không đủ trách nhiệm không?

Sở Thiên Thư cười hỏi.

Triệu Bình Nguyên gần như tuyệt vọng, ở trong bụng mắng té tát tám đời tổ tông nhà Tề Đại Quang, gã tội nghiệp nhìn Sở Thiên Thư, trong mắt tràn đầy cầu xin.

– Hả? Người anh em này rất can đảm, đầy nghĩa khí. Nếu là trường hợp khác, tôi thật muốn kết bạn với cậu. Chỉ là hôm nay không đúng dịp, khách của cậu đắc tội với Tần thiếu gia nhà chúng tôi, tôi cũng lực bất tòng tâm rồi.

Khổng Nhị Cẩu đứng lên, cầm chén trà đi đến trước mặt của Sở Thiên Thư, dùng ánh mắt âm lãnh nhìn hắn.

Tần thiếu gia? Trách không được Khổng Nhị Cẩu vì chuyện nhỏ này mà muốn gây chiến, xem ra tên béo này hẳn là con trai của ông chủ Bất động sản Kình Thiên Tần Đạt Minh.

Sở Thiên Thư nhìn đám người Phạm Diệc Binh đã đi xa, cũng không sợ hãi chút nào đứng lên, cùng Khổng Nhị Cẩu bốn mắt nhìn nhau.

Không khí lập tức trở nên căng thẳng.

Ở ngoài cửa phòng, đội trưởng đội bảo vệ khách sạn Khải Hoàn đang che miệng nói điện thoại, báo cáo với phó tổng giám đốc thường vụ Phàn Quốc Khánh.

– Phó Tổng Phàn, phòng 305 có người gây rối.

– Việc này còn cần phải xin chỉ thị sao? Cần cậu làm gì, đánh ra ngoài.

Phàn Quốc Khánh đang ở phòng tập gym cùng với Âu Dương Mỹ Mỹ, vừa nghe Hoàng Thiên Báo nói có người gây rối, rất không kiên nhẫn nói.

– Nhưng, phó tổng Phàn, đầu lĩnh chính là Khổng Nhị Cẩu.

– Con mẹ nó, chọc ai không chọc, lại chọc vào Khổng Nhị Cẩu. Đối phương có lai lịch gì?

– Nhìn không ra, những người khác trong phòng đều ra ngoài rồi, chỉ còn lại một tên tuổi trẻ, giống như không có lai lịch gì.

– Ừ, vậy hãy để bọn họ nháo đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!