Chương 2: Ước hẹn

Năm nay Trưởng phòng tổ chức nhân sự Âu Dương Mỹ Mỹ 35 tuổi, là một người đẹp hết thời. Cô có một gương mặt quyến rũ và thân hình bốc lửa.

Theo như Tiền Mỹ Hoa nói, Âu Dương Mỹ Mỹ vốn là nhân viên tài liệu của Ủy ban nhân dân, khi đó có quan hệ với Trưởng ban thư ký thành phố Đường Dật Phu.

Về sau Đường Dật Phu lên làm Phó chủ tịch thành phố được phân công quản lý Ủy ban quản lý tài sản nhà nước, Quan Hạo Vũ cố ý mời Âu Dương Mỹ Mỹ đến đây làm Trưởng phòng giáo dục nhân sự của tổ chức nhân sự.

Sau đó Đường Dật Phu lại đeo thêm danh hiệu Ủy viên thường vụ Thành ủy, Quan Hạo Vũ lại đề bạt cô làm Trưởng phòng tổ chức nhân sự.

Vì có Đường Dật Phu chiếu cố, Quan Hạo Vũ đã được làm Chủ nhiệm Ủy ban quản lý tài sản nhà nước khi mới 58 tuổi.

Lịch sử của cơ quan đúng là không hề có bí mật gì!

Chẳng biết vì sao những lời này lại đến tai Âu Dương Mỹ Mỹ, Tiền Mỹ Hoa vốn làm nhân viên chủ nhiệm của phòng tổ chức nhân sự liền bị điều đến phòng Sự vụ tổng hợp làm việc vặt.

Sau lưng, mọi người quen gọi Âu Dương Mỹ Mỹ là Trưởng phòng Mỹ, có thể hiểu là lời khen sắc đẹp của Âu Dương Mỹ Mỹ, cũng có thể hiểu là cách gọi tắt tên của cô.

Có điều trong giọng điệu có ý mỉa mai nhiều hơn.

– Đi thì đi! Sở Thiên Thư nghiến răng nói lớn:

– Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi. Dứt lời, hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, hiên ngang sải bước ra ngoài.

Mới vừa đi tới góc rẽ hành lang, khí phách ngút trời của Sở Thiên Thư liền chạy lên chín từng mây, trong lòng lặp lại nói cho chính mình, bất kể kết quả như thế nào, ngàn vạn lần không thể kích động, phải cố gắng hết sức lấy được thiện cảm của Âu Dương Mỹ Mỹ trước khi bị lưu đày.

Sau khi hết kỳ hạn lưu đày, còn phải nhờ vào Âu Dương Mỹ Mỹ bố trí chức vụ cho mình nữa.

Khi đi đến trước cửa Trưởng phòng nhân sự, Sở Thiên Thư dừng lại, sửa sang lại quần áo và tóc, lại hít thở sâu một chút, mới nhẹ nhàng gõ cửa, rất nhanh bên trong liền truyền đến thanh âm mời vào của Âu Dương Mỹ Mỹ.

Sở Thiên Thư lặng lẽ đẩy cửa ra một chút, cửa mở ra một khe nhỏ vừa đủ cho một người tiến vào, hắn liền nhẹ nhàng chui vào, sau đó lại nhẹ nhàng mà đóng cửa lại, xoay người nhìn Âu Dương Mỹ Mỹ, trên khuôn mặt hiện nét tươi cười: – Trưởng phòng Âu Dương, chị tìm tôi sao?

– Tiểu Sở, đến đây, mời ngồi!

Âu Dương Mỹ Mỹ đang ngồi trên ghế trong phòng, ngửa tựa lưng vào ghế ngồi, trên khuôn mặt lẳng lơ tràn đầy tươi cười, vừa nói chuyện vừa ra hiệu cho Sở Thiên Thư ngồi xuống ở ghế đối diện cô ta.

Âu Dương Mỹ Mỹ càng khách sáo, trong lòng của Sở Thiên Thư lại càng lo lắng. Hắn kinh sợ ngồi xuống ghế, mông cũng không dám chạm ghế, chỉ ngồi một góc ghế dựa, hai tay ngoan ngoãn đặt ở trên đùi, mắt sụp xuống, không dám đối diện với Âu Dương Mỹ Mỹ.

Nhìn bộ dáng lo lắng không yên của Sở Thiên Thư, Âu Dương Mỹ Mỹ rất vui vẻ, điều này nói rõ Sở Thiên Thư vẫn rất tôn trọng người lãnh đạo là cô ta.

Âu Dương Mỹ Mỹ rõ ràng nhất về đường đi đến chức trưởng phòng Nhân sự của bản thân.

Trong cơ quan Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, mặc dù mọi người trước mặt mình đều tỏ ra vài phần khách sáo, nhưng trong lòng vẫn không khỏi có phần khinh thường, thậm chí còn có người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo, khi chạm mặt còn cố tình xoay mặt đi hướng khác, khiến cho Âu Dương Mỹ Mỹ dở khóc dở cười.

Bình thường, Âu Dương Mỹ Mỹ gần như không thèm để ý đến vài tên nhân vật râu ria ở phòng Tổng hợp. Nhưng hôm nay, biểu hiện của Sở Thiên Thư khiến cô ta vui vẻ, cô ta không khỏi giương mắt cẩn thận đánh giá tên nhóc trước mắt này.

Mày rậm mắt to, sống mũi cao, khóe miệng mang theo ý cười, râu cằm lún phún xanh, da ngăm đen, tuy rằng hơi khẽ cúi đầu, nhưng dáng người vẫn cao ngất, thân hình cường tráng, cả người tràn đầy sức sống thanh xuân.

Tướng mạo của Sở Thiên Thư không những được xưng tụng là anh tuấn, hơn nữa còn có một loại khí khái khó gặp trong số đàn ông mà cô từng giao tiếp.

Âu Dương Mỹ Mỹ giống như đột nhiên khai quật ra kho báu, mặt mày mỉm cười, vẻ mặt say mê nhìn Sở Thiên Thư.

Sở Thiên Thư thầm cảm thán, Âu Dương Mỹ Mỹ xuất thân là một casn booj thoong tin lại có thể lên làm Trưởng phòng Nhân sự của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, nắm trong tay tương lai và vận mệnh của mấy chục tiến sĩ, thạc sĩ trong Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước.

Hơn nữa hiện giờ còn có tin đồn, Âu Dương Mỹ Mỹ đang hoạt động dồn dập, muốn thăng lên một bước trước khi Quan Hạo Vũ về hưu, lên làm Phó chủ nhiệm của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước.

Có thể thấy được, ở trong quan trường, gương mặt của nữ nhân cũng là một thứ tài sản cực kỳ quan trọng.

Con mẹ nó, khắp thế giới hiện nay mỗi ngày đều hô hào khẩu hiệu nam nữ bình đẳng, nhưng thật sự nam nữ không thể nào bình đẳng được. Vì sao gương mặt và dáng người của nữ nhân có thể trở thành một tài sản quan trọng trong chốn quan trường, mà nam nhân đẹp trai lại không thể chứ?

Nín thở bình tĩnh chờ đợi thêm vài phút đồng hồ, còn chưa nghe Âu Dương Mỹ Mỹ nói chuyện, Sở Thiên Thư thoáng hơi ngẩng đầu, nhẹ nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!