Chương 18: Gặp lại Thái phu nhân

Lưu Cảnh giờ mới hiểu tâm ý của Lưu Tông, hóa ra đối phương muốn Huyền Lân kiếm của mình, việc phẩm đao chỉ là một cái bẫy, thứ muốn mình đáp lễ chính là thanh kiếm này.

Thảo nào mà đối phương thay đổi 180 độ, vô cùng nhiệt tình.

Thật ra thì Lưu Cảnh cũng không thích thanh kiếm này, hắn muốn Lưu Biểu đưa cho một thanh đao tốt hơn, nếu như thanh kiếm này không phải do Lưu Biểu cho, hắn cũng sẽ đưa cho Lưu Tông.

Quan trọng đây là kiếm Lưu Biểu cho hắn, là bội kiếm tùy thân của Lưu Biểu, không hiểu tại sao lão không cho con trai mình mà lại cho Lưu Cảnh, trong này tất có duyên cớ, trước khi tìm hiểu rõ ngọn ngành, hắn không dám tùy tiện cầm ra đổi đao.

Mặt khác, Lưu Tông bố trí cái bẫy này để lấy kiếm cũng khiến hắn khó chịu, có cảm giác mình bị lừa.

Mặc dù Lưu Cảnh rất muốn bội đao của Điển Vi, nhưng không phải thứ gì cũng đem ra đổi vô nguyên tắc được. Hắn buông đao, cười nhạt nói:

"Nếu như Tông huynh thích thanh kiếm này, đệ cho huynh cũng không sao, chẳng qua đây là kiếm bá phụ ban, để cho đệ đi xin phép bá phụ rồi sẽ hai tay dâng kiếm cho Tông huynh có được không?"

Lưu Tông làm sao dám để cho cha hắn biết, ý của hắn là lén đổi kiếm, nếu như Lưu Cảnh nói phải xin phép cha vậy thì còn ý nghĩa gì nữa?

Trong lòng hắn đại hận, cười khan hai tiếng nói:

"Chẳng qua chỉ muốn đùa với đệ một chút, ta không có ý muốn lấy kiếm của đệ, Cảnh đệ quá lo lắng rồi, ha ha!"

Hắn cũng không nhắc lại chuyện tặng đao, trực tiếp nhặt ba thanh đao cất vào rương, liếc mắt nhìn thanh kiếm một cái, tròng mắt xoay tròn, cười nói:

"Đúng rồi, ta còn muốn nói với đệ một chuyện."

"Có chuyện gì Tông huynh xin cứ nói!"

Lúc này trong lòng Lưu Cảnh rất ghét Lưu Tông, trong Tam Quốc Diễn Nghĩa nói Lưu Tông hèn yếu vô năng, thế nhưng tên Lưu Tông trước mắt này lại ngạo mạn dối trá, hơn nữa bụng dạ hẹp hòi, vừa mới nói tặng đao cho mình giờ lại cất đi, hắn cứ tặng đao trước cho mình, chẳng nhẽ mình không biết tìm cách tặng lại kiếm cho hắn hay sao?

Chẳng lẽ hắn cho rằng mình cầm đao là sẽ khiến hắn mất không, thua thiệt hay sao? Ngay cả chút chuyện đối nhân xử thế này mà cũng không biết.

Lưu Cảnh cảm thấy Lưu Tông không giống con của chư hầu một phương, mà giống như con trai của một gã bán hàng rong, tính toán chi li, rất sợ mình thua thiệt, khó trách Tào Tháo nói con của Lưu Cảnh Thăng chỉ là chó!

Lưu Tông cất đao vào rương, khóa kỹ lại rồi mới cười híp mắt nói:

"Lần trước chẳng phải đệ muốn học kiếm hay sao? Ta vẫn nghe ngóng giúp đệ, đệ nhất kiếm quán của Tương Dương đang chiêu mộ học trò, mặc dù điều kiện tương đối cao, nhưng với thân phận của đệ thì không có vấn đề gì, có muốn đi thử một lần hay không?"

Lưu Cảnh không biết kiếm quán có quy củ gì, nhưng hắn đã biết Lưu Tông là người nào, đối phương tính toán mọi cách để chiếm đoạt kiếm của mình, rất có thể cái chiêu đệ nhất kiếm quán Tương Dương sẽ ẩn nấp một vài trò bẩn thỉu nào đó.

Lưu Cảnh kể từ khi học được bí quyết võ công của Triệu Vân thì chẳng còn chút hứng thú với nào kiếm quán với đao quán, quan trọng hơn là hắn không thích tên Lưu Tông này, không muốn giao thiệp với đối phương.

Hắn đứng lên cười nói:

"Võ nghệ đệ kém, làm gì có tư cách vào kiếm quán học võ, đa tạ ý tốt của Tông huynh, cáo từ."

Nói xong, hắn xoay người rời khỏi thư phòng của Lưu Tông về nhà mình, Lưu Tông không nghĩ tới Lưu Cảnh lại cự tuyệt dứt khoát như vậy, hắn ngẩn người, hóa ra đối phương không nể mặt mình.......

Sáng sớm hôm sau, những tiếng gõ cửa gấp gáp đánh thức Lưu Cảnh từ trong mộng, những tia sáng bình minh chiếu vào trong phòng, hóa ra trời đã sáng.

Tâm trạng hắn như đưa đám, tối hôm qua hắn còn dự kiến dậy sớm luyện võ, không nghĩ tới lúc tỉnh là mặt trời đã lên cao, nhưng cũng vì vậy mà hắn được một giấc ngủ ngon.

Lúc này, cửa mở ra, Mông thúc xuất hiện ở cửa, lão chỉ chỉ ra ngoài cửa, nói:

"Công tử, phu nhân mời người qua đó một chuyến."

Ta đây đi ngay!

Lưu Cảnh đứng ở trên giường nhảy lên một cái, tinh thần vô cùng thoải mái, Mông thúc không nhịn được toét miệng cười, trước kia lão gia cũng hoạt bát như vậy.

"Công tử, phải tắm trước đã, tôi đi đun nước."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!