Chu thị sờ hết phao câu gà xong thì quay trở về phòng. Liên Tú Nhi, Liên Hoa Nhi, Liên Đóa Nhi cùng Cổ thị đều đi vào theo, còn đem cửa phòng đóng lại.
Một lát sau, mấy người cười hì hì đi tây phòng, Chu thị liền từ phòng trên đi ra, kêu mấy nữ hài tử chơi đùa trong sân.
"Đi nhổ mấy rổ rau dại trở về, cho gà cho heo ăn."
Chu thị nói.
Mấy con dâu Liên gia luân phiên làm nội trợ, không chỉ nấu cho người trong nhà ăn mà còn phải cho cả heo cùng gà ăn, đồng thời làm tất cả các việc lặt vặt trong nhà. Đến phiên phòng nào trực, thì do bọn nhỏ trong phòng đó đi nhổ rau dại.
Hôm nay là đến phòng của Cổ thị, nên do Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi đi nhổ rau dại.
Chu thị mới vừa rồi còn muốn bắt niết Cổ thị, nhưng hiện tại lại không đề cập tới chuyện để cho Liên Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi làm việc, ngược lại sai mấy người các nàng, là duyên cớ gì.
Nhị tỷ, tiểu Thất lôi kéo tay Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi cúi đầu, nhìn thấy tiểu Thất tựa hồ có chuyện muốn nói với mình, liền khẽ cúi người.
"Đệ nhìn thấy đại nương lại cho lão cô _ (con gái của nội _) một đôi vòng tay bằng bạc," tiểu Thất ghé vào tai Liên Mạn Nhi, nhỏ giọng nói,
"Lão cô liền nói cùng với nội, không cho Hoa Nhi tỷ cùng Đóa Nhi tỷ làm việc."
Thì ra là thế.
Chu thị đã lên tiếng, nếu là bình thường, Liên Chi Nhi khẳng định cái gì cũng không nói, đi lên nhận rổ. Nhưng hôm nay, những lời nói giữa Trương thị cùng Liên Mạn Nhi, bọn họ ở bên cạnh cũng đều nghe thấy được. Trong lòng mấy hài tử, tự nhiên cũng có cách nghĩ riêng.
Chu thị thấy không có ai nói năng gì, trên mặt bắt đầu lúng túng. Buổi sáng hôm nay bà còn đặc biệt nói về quy củ, hiện tại làm như vậy có thể nói là tự tát vào mặt mình.
Chu thị nhìn thoáng qua cửa sương phòng nơi làm việc của Trương thị, phá lệ giải thích.
"Thê tử Lão Tứ, Hoa Nhi lập tức phải lấy chồng, còn phải thêu đồ cưới. Nàng cùng Đóa Nhi đều là chân nhỏ*, sao có thể xuống đất? Sau này đến phiên các nàng nhổ rau dại, thì để cho mấy đứa hài tử trong nhà giúp đỡ a."
Được a, nương.
Trương thị thoải khoái mà đáp ứng, nàng vẫn là ý nghĩ kia, làm việc mệt mỏi không c.h.ế. t người, nàng không muốn so đo.
Sắc mặt Chu thị liền dễ nhìn hơn rất nhiều.
Trong lòng bà rất rõ ràng, nói đến làm việc chịu khó và không lười biếng, phải nhắc tới Trương thị. Ngay cả mấy hài tử trong Tứ Phòng, cũng đều là chịu khó cả, sai sử đều rất thuận tiện.
"Chi, Ngũ Lang, Mạn Nhi, mấy đứa mỗi đứa nhổ một rổ trở về, Nha Nhi ngươi cũng đi." Chu thị liếc nhìn thấy Hà thị dẫn Liên Nha Nhi đi ra ngoài, vội vàng gọi các nàng lại.
Nương, Hà thị dừng chân lại,
"Nha Nhi hai ngày này cũng phải bó chân nhỏ rồi, nàng không thể xuống đất."
"Nha nhi mới lớn có bao nhiêu, có thể bó rồi sao?" Chu thị nghe thấy Hà thị nói như vậy, liền trừng mắt lên,
"Trước kia ngươi cũng có nói bó chân lại sợ đau, mỗi lần đều bó không thành. Ngươi chính là không muốn làm việc thôi!"
"Nương, lần này con đã nói cùng Nha Nhi rồi, nhất định phải bó. Hoa Nhi tỷ của Nha Nhi phải gả vào Tống gia, đại bá nàng cũng sẽ làm quan, Nha Nhi về sau cũng có thể gả vào gia đình phú quý, đương nhiên phải bó chân rồi."
Hà thị nói.
"Hai ngày này tranh thủ thời gian bắt đầu bó chân…, lần này ta tới bó cho nàng." Chu thị nghĩ nghĩ, liền nói ra. Hiển nhiên là đã đồng ý lời nói của Hà thị.
DTV
Hai ngày này Liên Mạn Nhi đã chú ý tới, nữ nhân nhà Liên gia, Chu thị, Cổ thị, Liên Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi đều là chân nhỏ, Trương thị, Hà thị, Triệu thị, Liên Chi Nhi, Liên Diệp Nhi, Liên Nha Nhi cùng nàng đều không có bó chân. Nghe ý tứ của Hà thị, là nữ nhân nhà giàu đều phải bó chân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!