Chương 5: Kết thúc

"Sao cậu lại tránh né tôi?"

Đâu có, tôi chỉ… Quý Lâm nói không nên lời muốn nói.

"Chỉ là làm sao? Chỉ cảm thấy tôi mắc ói? Hay là cảm thấy đồng tính kinh tởm?"

Quý Lâm đột nhiên ngẩng đầu, sốt ruột phản bác:

"Không phải, tôi chưa bao giờ nghĩ vậy."

Giang Khải tựa hồ không tin:

"Được, vậy cậu nói cho tôi biết sao cậu lại trốn tránh tôi."

Tay Quý Lâm nắm chặt vạt áo hồi lâu, đoạn không thèm đếm xỉa hét lên: Tôi bị bệnh.

"Ừ, cậu đúng là bị bệnh, bằng không sao lại từ chối tôi."

Ấp úng một hồi, Giang Khải nghe thấy một giọng nói nhỏ như tiếng muỗi vo ve:

"Tôi, tôi bị bệnh trĩ, không, không thể làm…"

Giang Khải đột nhiên bật cười, giọng nói trầm thấp kề bên tai Quý Lâm:

"Hoá ra cậu đang phân chia địa vị gia đình với tôi à?"

Đôi môi mềm mại đột nhiên bị đụng vào, Quý Lâm ngơ ngác nhìn khuôn mặt phóng đại phía trước, hai mắt mở to. Quý Lâm cảm giác được lưỡi Giang Khang cọ xát môi mình, đột nhiên đẩy hàm răng ra rồi trượt vào trong, khuấy động đầu lưỡi của cậu, đầu lưỡi quấn vào nhau phát ra từng tiếng lép nhép khe khẽ.

Một nụ hôn nhẹ nhàng song tràn đầy chiếm hữu.

"Sao cậu lại nghĩ xa vậy? Còn chưa yêu đương đã nghĩ xem ai nằm trên ai nằm dưới rồi?" Sau khi rời khỏi cánh môi Quý Lâm, Giang Khải nhìn cậu nói đùa.

Quý Lâm xấu hổ đỏ mặt:

"Không, không phải. Nhưng tôi bị trĩ thật đó."

"Tôi không tin, cho tôi xem đi."

Hả? Quý Lâm vừa xấu hổ vừa tức giận, dùng tay đấm Giang Khải: Cậu dở hơi à?

Giang Khải mỉm cười xoa tóc cậu:

"Không sao, không phải chuyện gì lớn hết."

"Vậy bây giờ chúng ta là gì của nhau?"

"Ha, cậu đã cướp mất nụ hôn đầu của tôi rồi, định không chịu trách nhiệm hả?"

Quý Lâm kinh ngạc nhìn Giang Khải trả đũa, sao trước đây cậu không nhận ra tên này lưu manh thế nhỉ?

"Rõ ràng là cậu bắt đầu trước…"

"Đúng vậy, là tôi bắt đầu trước."

Giang Khải cúi đầu, hôn lên khóe miệng Quý Lâm:

"Nụ hôn thứ hai của tôi cũng thuộc về cậu, sau này tất cả đều thuộc về cậu."

Sáng sớm hôm sau, Giang Khải xin phép nghỉ học để đưa Quý Lâm đi viện khám bệnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!