13
Nhưng tôi không đáp lại nụ hôn của anh.
Thậm chí, đến cuối cùng, tôi nhẹ nhàng đẩy anh ra.
"Thẩm Lương Châu, xin lỗi."
"Tại sao em lại nói xin lỗi?"
Anh cúi đầu nhìn tôi, đáy mắt vương chút đỏ.
Là vấn đề của em.
Tôi tránh ánh mắt anh:
"Em không muốn yêu đương nữa."
"Vậy những ngày qua, giữa chúng ta là gì?"
Thẩm Lương Châu siết chặt bờ vai tôi, giọng nói cũng run lên:
"Trần Hề, em xem anh là gì?"
Tôi nắm chặt tay, hít một hơi sâu:
"Cứ coi như… đôi bên cùng có nhu cầu."
"Nếu anh muốn, chúng ta có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ này."
"Nhưng nếu anh gặp được người mình thích, anh có thể chấm dứt bất cứ lúc nào."
"Mối quan hệ như thế nào? Một công cụ để thỏa mãn nhu cầu thể xác sao?"
"Anh cũng có thể nghĩ như vậy." Tôi không dám ngẩng đầu nhìn anh, sợ bản thân sẽ không kìm được nước mắt.
"Thẩm Lương Châu, em thực sự xin lỗi… Nếu kiểu quan hệ này khiến anh không thoải mái, em sẽ lập tức rời khỏi Hồng Kông. Em thề sẽ không bao giờ làm phiền anh nữa…"
Trần Hề.
Đôi mắt Thẩm Lương Châu đỏ rực, anh buông tay, lùi lại một bước.
Anh dường như đang cười, nhưng nụ cười đó lại vỡ vụn:
"Trần Hề, em không thể đối xử với anh như vậy."
Thẩm Lương Châu…
Anh xoay người, cầm lấy áo khoác rồi bước ra ngoài.
Tôi vô thức đuổi theo một bước, nhưng rồi lại khựng lại.
Khi anh đi đến cửa, tay vừa đặt lên tay nắm, bỗng nhiên quay đầu nhìn tôi.
Anh thậm chí còn mỉm cười trấn an tôi:
"Xin lỗi, anh chỉ muốn một mình yên tĩnh một lúc."
Tôi gật đầu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!