[Từ chương này sẽ đổi xưng hô.]
Lee
-yeon không nhận ra rằng, cô thực sự đang thuyết phục anh điều cô thực sự muốn từ anh.
"Anh không thể làm điều gì xấu với tôi được đâu."
Tất cả những gì anh làm là nhướng mày một cách chậm rãi rồi hạ xuống. Biểu cảm trên gương mặt anh cho thấy những lời của cô chẳng có chút tác động nào.
Anh không tin bất kỳ lời nào mà cô nói.
Anh bước tới, nhẹ nhàng chạm vào cổ cô. Tại sao?
Cô bối rối. Những ngón tay anh như đang làm điều gì đó với cô. Hả?
"Tại sao tôi không thể làm chuyện xấu với em?"
À, là vì…, mỗi lần bàn tay anh chạm vào Lee
-yeon, tim cô đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cô cắn môi, hồi tưởng lại những gì xảy ra trên núi. Bị anh bắt giữ, không thể chạy thoát, và sợi dây chuyền đang ở trên cổ cô! Sự nhẹ nhàng của anh bắt đầu trở nên đáng nghi.
Không suy nghĩ nhiều, cô thốt lên,
"Vì luật pháp quy định vậy đó!"
Luật pháp?
"Ừ, đúng vậy, là vì…," lần này, cô cắn môi trong lo lắng. Lời của Choo
-ja lại vang lên trong đầu cô:
"Định mệnh chẳng liên quan gì đến việc tìm kiếm bạn đời. Chính em là người lựa chọn bằng sự tỉnh táo của mình."
Một tia sáng lóe lên trong mắt cô.
"Nếu anh giết tôi, thì đó sẽ là tội giết vợ đó." Cô cuối cùng đã tìm ra cách để an toàn trước anh.
Lần đầu tiên, một chút cảm xúc hiện lên trên gương mặt anh. Anh nhíu mày rõ rệt và để rơi chiếc kim trên tay.
Lương tâm của Lee
-yeon cắn rứt, nhưng cô lập tức che đậy nó bằng một gương mặt lạnh lùng. Đó là cách cô tuyên bố sự quyết tâm của mình.
"Bởi vì tôi… tôi là vợ của anh."
Thế là đêm đó, cô đã gieo một hạt giống chết người!
……
Cuộc sống thì luôn có nhiều điều bất ngờ xảy ra. Và thật khó để dự đoán hoặc lường trước những điều đó.
Sự cố diễn ra ngay trước mắt Lee
-yeon là một trường hợp hiếm gặp mà cô chỉ từng thấy trong các tài liệu nghiên cứu nước ngoài.
Cô lúng túng một lúc, cố tìm lời thích hợp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!