Đôi mắt kia vẫn không rời khỏi cô.
Trong đáy mắt sâu thẳm ấy, như có một nụ cười lặng lẽ.
"Anh không biết có phải do đã ở trong trạng thái thực vật quá lâu hay không, nhưng mỗi khi không thể kiểm soát cơ thể mình, anh lại thấy sợ hãi và bất an."
Anh đang giả vờ yếu đuối.
"Lee -yeon, nhanh lên. Anh muốn tắm sạch sẽ rồi nghỉ ngơi."
Lee
-yeon căng thẳng, nhưng không thể bỏ đi ngay lập tức.
Cô không muốn chọc giận anh.
Dù sao cũng chẳng có gì tốt đẹp xảy ra nếu khiến một người đàn ông—mà ký ức đang dần hồi phục—tức giận đâu.
"Em sẽ dùng khăn lau người cho anh."
Cô lấy khăn tắm từ giá treo.
"Cởi khóa quần giúp anh trước đã."
Lee
-yeon thọc tay vào bồn.
Nhiệt độ nước ấm áp, làm dịu lòng bàn tay cô.
Cô cẩn thận chạm vào cạp quần anh.
Kwon Chae
-woo thở hắt một hơi nhẹ.
Lee
-yeon nhắm mắt.
Khi mở ra, cô thấy gương mặt anh đã áp sát ngay trước mặt mình.
"Không phải chỗ đó đâu, Lee -yeon."
- Anh nói chậm rãi, giọng trầm thấp.
Hả?
"Em vừa chạm vào chỗ hiểm của anh đấy."
- Kwon Chae
-woo cười nhếch mép.
"Kéo tay lên cao hơn chút nữa để mở khóa quần đi."
Lee
-yeon giật mạnh tay lại, sửng sốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!