Chương 45: (Vô Đề)

Kwon Chae

-woo nghiêng người về phía cô khi che chắn cho cô.

Bây giờ, gương mặt anh đã ở rất gần cô.

Một tay tựa vào ghế lái, tay còn lại đặt lên vô lăng, hoàn toàn nhốt cô trong khoảng không gian chật hẹp giữa hai người.

Lee

-yeon chạm mắt với anh, nhìn thẳng vào đôi mắt nâu sâu thẳm của anh.

Khi ánh mắt anh di chuyển xuống đôi môi cô, cô chợt nhận ra rằng mình đã nín thở từ lúc nào.

"Sao tự nhiên anh lại nói muốn thẻ căn cước vậy?"

Anh im lặng.

Kwon Chae -woo? Cô thúc giục.

Anh muốn đi làm.

Anh nhìn cô, và ánh mắt họ giao nhau.

Mồ hôi lấm tấm trên cổ và trán cô.

"Dù không có ký ức, anh vẫn có thể dùng sức mình để làm việc mà."

Bíp! Bíp! Bíp!

Chỉ sau khi tiếng còi xe vang lên phía sau, anh mới chậm rãi lùi về ghế của mình.

"Anh muốn có điện thoại, mở tài khoản ngân hàng để bắt đầu đi làm."

Tim Lee

-yeon đập nhanh hơn.

Đây là một dấu hiệu không tốt.

….

"Anh ấy đang hồi phục khá tốt đấy."

Bác sĩ nghiêng đầu, quan sát màn hình máy tính.

Trên đó đầy những biểu đồ EEG* và các chỉ số mà Lee

-yeon hoàn toàn không hiểu được.

*Điện não đồ EEG là một kỹ thuật được dùng nhiều trong y học để thăm khám, đo lường các loại sóng điện và hoạt động điện ở bên trong não bộ. Kết quả sau khi đo điện não đồ giúp các bác sĩ phát hiện những dấu hiệu bất thường trong từng đợt sóng não.

Bác sĩ đứng dậy khỏi ghế lăn, quay sang đối diện với cô.

"Có vẻ như đúng là sự có mặt hay vắng mặt của cô So Lee -yeon có ảnh hưởng đến mô hình giấc ngủ của bệnh nhân. Đây có thể là một vấn đề tâm lý, và có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tình trạng này."

Lee

-yeon đã cố gắng phủ nhận điều này suốt nhiều ngày, nhưng khi bác sĩ xác nhận, cô không còn cách nào để trốn tránh nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!