Chương 42: (Vô Đề)

Sáng hôm sau, Lee

-yeon tỉnh dậy với một cơn đau đầu dữ dội.

Cô ngồi dậy trên giường, hoàn toàn không nhớ nổi bữa tiệc tối qua đã kết thúc như thế nào.

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng tắm mở ra, và một người đàn ông quấn khăn tắm lớn, vẫn còn những giọt nước vương vấn trên da anh, bước ra ngoài.

Đôi vai rộng, cùng những giọt nước lăn dài trên cơ bắp rắn chắc, ngay lập tức thu hút ánh nhìn của Lee

-yeon.

Chào buổi sáng.

Cái, cái gì vậy?

Sao?

"Ý em là… tại sao anh lại…"

Lee

-yeon không tài nào rời mắt khỏi người đàn ông vừa bước ra từ phòng tắm.

Cô biết rõ việc quan sát một người gần như không mặc gì là không đúng lắm.

Nhưng sự tò mò của con người vốn ngoan cố hơn lý trí, và cô cũng không phải ngoại lệ.

Cơn đau đầu của cô tan biến ngay lập tức, như một phép màu!

Ánh mắt cô từ từ trượt xuống, dừng lại ở chiếc khăn quấn quanh phần dưới của anh.

'Hình dáng hùng vĩ bên dưới lớp khăn tắm kia…'

"Lee -yeon, em có nhớ những gì anh nói sau bữa tiệc tối qua không?"

H -hả?

Lee

-yeon giật mình, ngước nhìn Kwon Chae

-woo.

Cô vuốt lại mái tóc, cố tỏ ra bình thản, nhưng hai má đỏ bừng đã phản bội cô.

Anh… đã nói gì?

"Anh nói trí nhớ của mình đã quay lại một chút."

- Anh nhíu mày, chậm rãi nói từng chữ.

Cái gì?!

Mắt cô mở to, hoàn toàn sững sờ.

Gương mặt cô tái nhợt.

Cảm giác như có thứ gì đó mắc nghẹn trong cổ họng, khiến cô khó thở.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!