Chương 34: (Vô Đề)

"Nếu cậu không muốn rụng hết răng thì tốt nhất nên ngậm cái miệng lại."

Hwang Jo

-yoon gật đầu lia lịa, mặt mày tái mét.

Ngoan lắm! Kwon Chae

-woo nắm cổ áo Hwang Jo

-yoon lôi ra khỏi nhà. Con đường bên ngoài vắng tanh, không một bóng người.

Hwang Jo

-yoon bật khóc nức nở, nhưng Kwon Chae

-woo lại chẳng mảy may quan tâm. 

Anh bước thẳng về phía ngôi nhà đối diện

- căn nhà mà Hwang Jo

-yoon vừa mua, nơi hắn ta dùng để theo dõi Lee

-yeon.

Hwang Jo

-yoon giãy giụa, miệng đầy máu.

Hắn sợ hãi khi bị lôi vào căn nhà đó cùng người đàn ông lạnh lùng này.

"Cậu đang thắc mắc làm sao tôi biết chỗ trốn của cậu đúng không?" Kwon Chae

-woo hỏi, giọng khàn đặc vì kìm nén cơn giận.

"Có một đêm, tôi đứng ở hiên bệnh viện và nhìn sang đây. Nếu tôi và Lee -yeon có khoảnh khắc thân mật thì bất kỳ ai đứng bên cửa sổ nhà này đều có thể nhìn thấy hết."

Hwang Jo

-yoon run rẩy, không dám thốt lên lời nào.

"Đáng lẽ cậu nên trốn kỹ vào, đừng để Lee -yeon phát hiện ra chứ," Kwon Chae

-woo nói, ánh mắt lạnh như băng.

"Cậu chỉ làm cô ấy thêm tổn thương thôi."

Hwang Jo

-yoon đứng im như tượng, sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích.

"Người lớn rồi thì nên trưởng thành đi" Kwon Chae

-woo khẽ cười, nhưng nụ cười ấy lại khiến người khác phải rùng mình.

"Đừng cư xử như đứa trẻ kẹt trong thân xác một người đàn ông rồi bị đá bay như thế này."

Nói rồi, anh lôi cổ Hwang Jo

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!