"Lee -yeon… Lee -yeon à…"
Lee
-yeon cảm thấy một luồng cảm xúc hỗn loạn khi nghe tên mình được gọi. Cách Kwon Chae
-woo gọi tên cô hoàn toàn khác với cách Hwang Jo
-yoon làm.
Kwon Chae
-woo đưa tay lên thái dương, như thể chuyện này khiến anh đau đầu.
"Đừng gọi tên vợ tôi nữa, nếu không tôi sẽ giết anh đấy." Giọng anh lạnh như băng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao. Lúc đó, Kwon Chae
-woo trông như một kẻ bị quỷ ám.
Một con thú đội lốt người.
Có thể đó chỉ là ảo giác, nhưng Lee
-yeon cảm nhận được nhiệt độ xung quanh giảm xuống. Sự căng thẳng trong không khí như thể có thể sờ thấy được. Hwang Jo
-yoon đứng sững, nín thở. Không chỉ hắn, Lee
-yeon cũng không dám cử động. Cô nhớ lại kẻ sát nhân mà mình từng chứng kiến hai năm trước.
Còn nếu cơn đau đầu này khiến anh nhớ lại quá khứ thì sao? Lee
-yeon bất an. Tim cô đập thình thịch.
Kwon Chae
-woo quay sang nhìn ly nước trên bàn. Anh buông tay khỏi cô.
Này, này, anh đang nghĩ gì vậy? Anh định làm gì? Đừng nói là…
Không!
Lee
-yeon vội vàng nắm lấy tay anh và đặt lại lên eo mình. Kwon Chae
-woo khựng lại một chút, sau đó quay sang nhìn cô. Đôi mắt anh lạnh lẽo, phẳng lặng như mặt biển không gợn sóng.
"Em thực sự muốn tôi đứng yên sao?"
Anh hỏi, giọng điềm tĩnh.
Lee
-yeon không trả lời.
"Về điều tôi hỏi lúc trước... là mắt hay miệng. Lần này tôi thực sự muốn em chọn." Gương mặt anh dịu dàng, bình thản như thể chưa từng nổi giận.
"Hoặc là mắt phải hay mắt trái nhỉ?"
Lee
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!