Chương 26: (Vô Đề)

Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay

"Cậu không tiếp tục thuê nhà hả?",  Vương Tri Viễn buông chén trà, ngữ khí kinh ngạc nhìn Tống Ý Dung.

Tống Ý Dung gật đầu: Ừ.

"Chu Lãng…… biết không?" Vương Tri Viễn hơi do dự hỏi.

Anh ấy không biết, trong lòng Tống Ý Dung nặng trĩu, ngừng một lát mới tiếp tục nói,

"Tôi không muốn nói với anh ấy."

Vì sao chứ?, Vương Tri Viễn khó hiểu.

Khi Tống Ý Dung và Chu Lãng ở bên nhau, có cảm giác như hai đầu nam châm khác nhau ghép vào, rất là hài hòa.

Thần kinh đồng tính luyến ái nhạy bén của y nói cho y biết, hai người đang ở bên nhau, chính xác là đang yêu đương, người khác muốn xen vào là một việc hết sức khó khăn.

Cho nên Vương Tri Viễn chưa từng biết về quan hệ của hai người, đã theo bản năng mà để hai người ở chung một lều, ngay cả chuỗi hạt cũng bảo mua một đôi.

Tống Ý Dung nhìn Vương Tri Viễn, lại nói: 

"Chúng tôi còn chưa ở bên nhau."

Câu nói này làm Vương Tri Viễn hoàn toàn ngây ngẩn:

"Vậy cậu nghĩ về mối quan hệ này như thế nào?"

Tống Ý Dung lại trầm mặc lần nữa, cậu cũng không biết bản thân suy nghĩ cái gì.

Vương Tri Viễn là người từng trải, tuy rằng không hiểu hết tâm tư của Tống Ý Dung nhưng cũng đoán được đại khái:

"Cậu lo lắng cha mẹ Chu Lãng không đồng ý, phải không?"

Một câu hỏi đi thẳng vào trọng tâm làm Tống Ý Dung không nhịn được mở lòng, nói:

"Ừ, cho nên tôi nghĩ…… tôi rời đi có lẽ sẽ tốt hơn."

"Vậy Chu Lãng đau khổ, cậu cũng không quan tâm sao?", Vương Tri Viễn hỏi.

Mũi Tống Ý Dung chua xót, yết hầu lăn lăn, nói:

"Nhưng tôi không còn cách nào."

"Chúng ta đều giống nhau, hẳn là cậu cũng biết, xu hướng giới tính rất khó thay đổi, thích người đồng tính là một việc bất khả kháng, nó cũng không chịu bất cứ điều gì khống chế."

Lời nói Vương Tri Viễn thấm thía, thở dài:

"Nếu cậu rời đi, cậu muốn Chu Lãng lại đi yêu một người đàn ông khác à?"

"Nó gọi tôi một tiếng"anh

", tôi đã thật sự xem nó như em trai của mình, lời nói chắc chắn sẽ nghiêng về phía nó."

Vương Tri Viễn tiếp tục nói:

"Tôi không muốn nhìn thấy nó đau khổ."

Tống Ý Dung rũ mắt, sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn nghiêm túc ngồi trên ghế lắng nghe.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!