Chương 10: Gọi "bạn trai"

"Anh là tổng tài, không đi làm thật sự ổn sao?". Hai người tay trong tay trở về, Tô Đường lúc này mới nhận ra Cố Ngôn đã ở nhà với cậu hơn một tháng rồi.

"Nếu Đường Đường không yên tâm, sau này anh sẽ ở nhà với em."

"Không cần đâu, anh cứ làm việc chăm chỉ đi." Tô Đường nắm tay anh, nghiêng người tựa vào anh mà bước.

Cố Ngôn đã hiểu rõ thói quen của tiểu mỹ nhân trong lòng bàn tay, cậu không phải đang làm nũng mà chỉ là mệt quá rồi.

Anh cúi người bế bổng cậu lên, bé cưng thuận thế ôm lấy cổ anh.

"Hoặc là, Đường Đường cũng có thể đến công ty với anh." Người đàn ông đề nghị.

Tô Đường im lặng, không đáp. Cậu vẫn còn chút ác cảm khó phai với đồng nghiệp và sếp trước đây. Em buồn ngủ rồi.

Cố Ngôn mơ hồ đoán được tâm tư của cậu, cảm thấy trước đây mình xử lý vẫn còn quá nhân từ.

Tắm nước nóng xong, Tô Đường thoải mái cuộn mình trong chăn, xem Hậu Cung Chân Hoàn Truyện. Cậu rất thích nhân vật Thuần Thường Tại, mỗi lần thấy cô ăn uống, cậu cũng vui vẻ theo.

Đang xem đến cảnh Thuần Thường Tại nhặt diều thì bắt gặp Hoa Phi nhận hối lộ, người đàn ông phía sau lặng lẽ bước vào, ôm lấy cậu từ đằng sau.

"Làm gì mà giật mình thế?"

Cố Ngôn cảm nhận được bé xinh đẹp run nhẹ trong vòng tay mình.

"Không phải em, là Thuần Thường Tại ấy. Cô ấy sắp bị diệt khẩu rồi." Tô Đường bĩu môi.

Alpha thả một chút pheromone trấn an Omega, nồng độ rất thấp, rồi vùi mặt vào sau gáy cậu, hít một hơi thật sâu.

"Sau này đừng sợ, có anh ở đây."

Omega đỏ bừng mặt, khẽ đáp: Ừm.

"Đường Đường, tại sao lại tìm kiếm thông tin về anh trên mạng?" Người đàn ông cắn nhẹ vành tai cậu, giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc.

"Có chuyện gì không thể hỏi trực tiếp anh sao?"

Bé mỹ nhân thu mình trong lòng anh, không muốn trả lời.

"Đường Đường có bí mật, mà anh thì chuyện gì cũng không giấu em." Người đàn ông làm bộ tủi thân, giọng ấm ức, tiện thể hôn trộm lên tuyến thể của cậu.

Tô Đường xoay người lại, kéo mép quần anh.

Bé đáng yêu luôn có chút mất tự nhiên trong những lúc như thế này, khi căng thẳng cậu thường nắm chặt thứ gì đó. Nhưng khổ nỗi, người đàn ông này khi ngủ chẳng bao giờ mặc quần áo.

Tựa vào khuỷu tay anh, cậu lí nhí:

"Em muốn may vest cho anh, nên tra kích thước của anh trên mạng... không cẩn thận thấy được vài thứ."

Ồ, vợ định may quần áo cho anh, Cố Ngôn suýt nữa muốn công bố chuyện này cho cả thế giới biết.

"Muốn biết kích thước của anh, cần gì phiền phức thế, tự đo thử là được rồi." Người đàn ông trở nên đắc ý.

Bé cưng phản ứng rất nhanh, cắn vào xương quai xanh của anh một cái. Lưu manh.

Cố Ngôn bị cắn mà vẫn thấy thoải mái, cầm tay cậu đặt lên eo mình:

"Đường Đường, đo cho kỹ vào." Nói rồi lại đưa tay cậu lên đặt trên cơ ngực rắn chắc của mình.

"Cả đây nữa, đo luôn đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!